MƠ YÊU - Trang 155

Quân Anh ra vẻ muốn học hỏi thêm:
- Ừ há. Nhưng anh sẽ dẫn đi ăn chè thạch sau mà. Ê, còn món nào khó hôn
nữa không, chỉ anh để anh nhớ với.
- Thí dụ đu đủ nè, sầu riêng nè, khô mực nè, khô cá đuối nè, bò kho nè...
Quân Anh phản đối:
- Bò kho thì ăn nhằm chi đâu.
- Mấy con nhỏ ăn bò kho xong cái miệng bị đánh màu lèm hem như miệng
hề, ai dám hôn nữa.
Quân Anh cười quá trời. Tụi con nít có vẻ chịu anh hơn Viễn, chúng đua
nhau đứa góp một câu râm ran cả lên.
Đến khi Hạ kéo anh ra sân, anh mới ngớt được cơn cười.
- Quân Anh chở em nhé - Hạ đề nghị.
- Đi đâu?
Quân Anh ngớ ra, quên phắt mục đích hệ trọng mà mình đến đây, trong khi
Viễn đã rõ ràng căn dặn anh rất kỹ, năn nỉ anh suốt mười lăm phút.
Hạ vỗ vỗ vào túi xách.
- Em vừa giao mấy bản đồ hoạ, có chút đỉnh tiền còm, tính rủ anh ăn hàng,
lần này Hạ bao.
Quân Anh gật gù:
- Ăn món gì?
- Hồi nãy anh nhắc bún riêu làm em nhớ một chỗ bán canh bún ngon, tuyệt
cú mèo. Anh Quân biết ăn canh bún không?
Quân Anh cười:
- Hạ quên anh là gốc Bắc sao? Dù mất gốc có hơi lâu và bị lai Sài Gòn hoá
nhiều, nhưng mắm tôm cà pháo với canh bún thì đâu bỏ quên được.
Hạ háo hức:
- Vậy mình đi hén.
- OK!
Anh nổ máy chiếc Csystal của mình. Hạ ngồi sau lưng trong tiếng xuýt xoa
tán thưởng cái xe "ầm ĩ" của đám trẻ dưới nhà. Anh vọt ra cửa làm Hạ phải
vịn chắc lưng anh.
Gió ngoài đường mát ghê với tốc độ chạy nhanh của anh. Hạ hét lên bên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.