MƠ YÊU - Trang 157

- Là ngồi yên lặng mà ăn, cho đàn ông tạm xả hơi vài phút cái lỗ... tai để
thưởng thức món ăn với.
Hạ cười bĩu môi:
- Anh làm như phụ nữ lắm điều lắm vậy?
Quân Anh giơ một ngón tay:
- Ậy - Anh đâu có nói thế. Sách vở đạ chứng minh đầy tràn cả kìa.
Rồi anh hối cô:
- Dzọt ha nhỏ? Ở đây phái yếu ngồi xì xụp nhiều quá, rủi lỡ miệng câu gì
chắc anh lãnh mắm tôm lên người.
Trạm tiếp theo là quán thạch chè. Quán đang vắng khách. Quân Anh cố tình
kéo Hạ lên lầu, để chỉ có anh và cô giữa những cái bàn trống người.
- Ăn ly chè thôi mà leo tuốt lên đây chi cực vậy anh Quân Anh - Hạ thắc
mắc.
- Ờ, anh muốn nói chuyện với nhỏ mà.
Hạ hồi hộp.
- Chuyện gì vậy?
Anh ngưng nói né người để cô phục vụ đặt trước mặt họ năm cái bánh flan,
hai dĩa bánh ngọt và hai ly chè thạch sen thơm ngát.
- Trời đất ! - Hạ la lên - Anh kêu dữ vậy.
- Ừ, để ăn từ từ. Chuyện dài mà.
Hạ tò mò ghê nơi, chắc là chuyện của Viễn quá. Mấy ngày giận lẫy anh, Hạ
cũng thấy mình ra vào buồn như thiếu cái gì đó, một cái gì mà cô không
dám gọi đúng tên là "nhớ".
Nạp hết ly chè, Quân Anh mới lên tiếng bắt đầu câu chuyện:
- Chuyện của thằng Viễn thôi Hạ Ơi. Hôm qua nó điện thoại đến khóc kể
với anh quá trời, nước mắt nhỏ vào ống nó kêu tỏn tỏn.
Đang tính làm nghiêm mà hạ cũng phì cười trước đầu óc tưởng tượng
phong phú của anh.
- Xạo quá, chắc em phải đổi tên cho anh là chú Cuội thôi.
Quân Anh trợn mắt:
- Anh nói thiệt mà. Nó kể lể dữ lắm, nào là em giận nó, không thèm nhìn
mặt nó nữa, làm nó mất ăn mất ngủ, ốm o...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.