MƠ YÊU - Trang 158

- Lại xạo nữa, mất ăn mất ngủ sao ảnh còn có sức hung hăng đến thế. -
Hung hăng cái gì?
Hạ ngạc nhiên:
- Vậy chứ ảnh không kể với anh, ảnh xông vô quán anh Thoại kéo em về
hăm doa. người ta, làm như em là sở hữu của ảnh vậy.
Quân Anh ngơ ngác:
- Thằng Viễn thiệt tình làm vậy?
Hạ dỗi:
- Em dóc anh hồi nào? Không tin hỏi ảnh đi.
Quân Anh lắc đầu phì cười:
- Không phải anh không tin nhỏ. Nhưng chuyện thằng Viễn bỏ cái vỏ hào
hoa mà xã hội đen như vậy thì thật là một điều khó tin. Chỉ có một cách để
giải thích mà thôi.
- Anh muốn nói cái gì?
- Đó là nó mết em quá cỡ rồi. Quân Anh cười khi thấy Hạ bĩu môi đỏ mặt -
Làm một thằng đàn ông thường ngày điềm đạm, thờ ơ nổi cộc thì đó là một
thành tích đáng kể đó nhỏ ơi.
Hạ mắc cỡ, nguẩy mặt đi:
- Anh trêu chọc nữa là Hạ không thèm nghe luôn, cho Quân Anh nói một
mình.
- Rồi, hết chọc thì hết chọc, anh không nói nữa đâu, được chưa? - Quân
Anh dàn hoà.
Anh tỉnh bơ cúi xuống ly chè ăn tiếp, ly chè xong là anh nháy nhỏ ra dấu ly
nữa. Trong lúc chờ đợi ly thứ hai đem lên, anh "cầm hơi" tiếp bằng dĩa
bánh ngọt.
Anh ăn say sưa ngon lành lắm, nhưng đâu bỏ qua từng cử chỉ nhỏ nhặt của
Hạ. Anh đã thấy cô bắt đầu sốt ruột khi không được nghe anh nói tiếp
chuyện của Viễn. Mặc kệ, anh vẫn làm tỉnh chú ý cao độ vào dĩa bánh flan.
Hạ rụt rịch mãi, rồi cuối cùng phải lên tiếng:
- Quân Anh ơi!
- Hử?
- E... hèm. Anh... Viễn có nói gì anh về Hạ không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.