MƠ YÊU - Trang 163

- Ngồi chết trân mà nghe chứ còn sao nữa.
Thần tượng tình yêu sụp đổ. Mẹ nó chửi rủa đã rồi bỏ đi. Tiếp theo lại đến
bà cô Út của nó chạy về mếu máo.
Hạ nhăn mặt:
- Nếu vậy, bà nội anh Viễn đã biết trước kết cuộc tan vỡ của con gái mình
rồi?
- Tất nhiên. Bà chấp nhận hy sinh thằng con rể và một đống tiền của để có
lại thằng cháu. Nói thật với Hạ là anh cũng thấy cặp vợ chồng cô Út của nó
trước sau giờ cũng tan. Ông dượng suốt ngày đi tập tạ rồi mang cái dáng
khệnh khạng như lực sĩ thứ thiệt, về đến nhà òn ỷ rút tiền của vợ ăn diện
thôi, chả làm nghề gì ra hồn. Còn bà cô nó thì ích kỷ, xấu bụng có tiếng, mà
lại nhẹ dạ, dễ dụ mới chết. Mất chồng mất danh dự và mất tiền bạc của cải,
nên chạy về mẹ than khóc lu bù. Hạ chớp mắt:
- Tội nghiệp anh Viễn nhỉ, cú này khó vượt qua được.
Quân Anh nháy mắt:
- Bởi vậy nên mới tửng tửng, con gái đến với nó chỉ có được sự ngạo mạn,
rẻ rúng mà thôi. Nó bị lừa tình cảm nên rất sợ và dè dặt đối với tình yêu
thật sự, cho đến bây giờ chỉ có em làm nó thay đổi đôi chút.
Hạ đỏ mặt:
- Anh nói bậy. Em có gì khác đâu mà thay đổi được anh.
- Thay đổi hay không từ từ mình xem xét. Vấn đề bây giờ là em hiểu được
nó chưa? Lam Anh, Lam em gì cũng chỉ tình cờ mà thôi. Đừng giận nó nữa
nhé Hạ. Sao, đi dự tiệc chứ?
Hạ ngẫm nghĩ:
- Để em xem.
Quân Anh sốt ruột:
- Còn xem gì nữa. Anh nói thật, nếu em thương được thằng bạn anh và cho
nó quên đi chuyện cũ thì tốt. Còn không, chúng ta sẽ là bạn của nhau. Có
một người bạn như nó cũng đáng quý phải không Hạ?
Hạ cười, gật gù:
- Ừ nhỉ anh nói đúng đấy. Em hết ngại ngùng rồi.
- Vậy có nghĩa là...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.