MƠ YÊU - Trang 166

- Sao vậy? - Tự dưng đuổi anh? Viễn hạ cuốn sách học của cô xuống ngớ
ngẩn hỏi lại.
Hạ càng bối rối:
- Thì... trời ơi ! Để Hạ đóng cửa phòng thay đồ chớ chi.
Viễn hiểu ra anh trợn mắt nhìn lại căn gác của cộ Quả thật không có lấy
một cái màn che tạm nữa. Anh nhìn lại cô thương cảm.
- Thế còn chuyện tắm giặt, vệ sinh? - Anh hỏi nhỏ, cố làm đơn giản câu hỏi
tế nhị này.
- Hạ dùng chung với nhà.
Anh kinh hoàng:
- Dưới nhà? dưới nhà là bàn bida với mấy cái máy đánh bạc mà. hạ phải
chung đụng với mấy đứa con nít ngông nghênh đó?
- Thì phải chịu thôi anh ạ. Nhưng chúng nó rất dễ thương và tôn trọng Hạ.
Anh nhăn mặt:
- Bộ em không kiếm được chỗ nào khá hơn à?
Hạ giải thích:
- Hạ muốn để dành tiền, chỗ này giá rẻ lại có ngưới quen, Hạ Ở được rồi.
- Người quen gì mấy thằng nhãi đó. Còn tiền bạc à? Anh sẽ giúp Hạ.
- Đừng anh Viễn ạ - Hạ nghiêm mặt nói - Em đã quen tự lập rồi. Em có thể
làm việc thêm. Dạo này không thèm đi xin việc công ty nữa, khó khăn giấy
tờ, bằng cấp quá, em chỉ làm việc vặt thôi cũng có chút đỉnh tiền. Phong bì
anh đưa hai lần qua em còn chưa xài đến.
- Chưa xài đến? - Viễn ngạc nhiên - Vậy đâu cả mà không xài?
Hạ cười:
- Em bỏ ngân hàng rồi. Sợ em làm không xong chuyện của anh, em sẽ gởi
trả lại. Còn nếu thành công, em muốn để dành tiền đó cho năm học sau.
Năm sau là năm cuối, em còn phải dồn nhiều vào học hành, thi cử, không
có thì giờ làm thêm nhiều. Đó là chưa kể chi phí để xây dựng một luận án
tốt nghiệp.
- Để anh giúp.
- Thôi mà Viễn, đừng làm em phải áy náy.
Viễn bực tức:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.