MƠ YÊU - Trang 186

Khánh Vân

Mơ Yêu

Chương 29

Hạ đã gom xong mớ đồ đạc ít ỏi của mình vào túi xách. Công việc này thật
lẹ làng. Bởi vì gia tài cô thật sự có gì đâu, vài cái quần jean bạc phếch, vài
cái áo thun hoặc sơ mi đã cũ và sách vở... Vỏn vẹn chỉ có thế, nhưng nó đã
cùng cô trải qua thời kỳ gian nan của những ngày đầu vào giảng đường.
Có thiếng gõ cồm cộp ở chân cầu thang, rồi Toàn thò đầu lên:
- Cái thùng carton nè sư phụ.
Nó đùn một cái thùng mì gói đã rỗng lên sàn gác của Hạ, rồi leo lên luôn:
- Sư phụ định về quê nghỉ hè à?
- Ừ, cô xin lỗi vì không có thời gian dạy võ cho mấy đứa như đã hứa.
Toàn xua tay:
- Không sao cô ạ, chừng nào cô trở lại Sài Gòn lại thì cô dạy cũng được.
Hạ gật đầu:
- Toàn cho cô giữ lại căn gác này nhé. Tiền thuê cô đã đưa em trước sau
tháng, em đừng cho ai trọ trước khi cô về.
- Dạ, được mà cộ Em không cho ai khác trọ đâu, để lâu lâu em cho đệ tự
lên lau quét sạch sẽ, cô về có thể vào ở lại được liền.
- Vậy thì tốt quá, cám ơn Toàn trước nhé.
Thằng nhỏ:
- Có gì đâu cộ À mà sao mấy hôm trước không nghe cô bảo về quê, cô mới
quyết định à? Chắc là cô nhớ nhà.
Hạ ậm ừ cho xong câu hỏi của nó, có tiếng gọi Toàn ở dưới nhà, nó chào cô
rồi tụt xuống thang, nhưng vẫn còn ấm ức cuộc điều tra chưa tròn.
Hạ bỏ những bộ quần áo đẹp do Quân Anh vẽ kiểu vào cái thùng carton
còn mới, cho mớ son phấn mà Viễn nhớ Quân Anh sắm cho cộ Hạ rất thích
những món quần áo và những đồ mỹ phẩm này, cô đã quen và thích thú khi
có dịp sự dụng nó để tôn vẻ đẹp của mình. Nhưng đành phải trả chúng lại
thôi, cô không muốn mình còn nợ nần, vướng mắc gì Viễn nữa.
Hạ mím môi đậy nắp thùng lại và tìm băng keo băng kín miệng thùng, vừa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.