MỘC CẨN HOA TÂY NGUYỆT CẨM TÚ - Trang 106

thẹn. Tứ muội rõ ràng trí tuệ vô cùng lại thường giả ngốc, lừa gạt mọi
người.”

Hừ?! Người này đang khen hay mắng tôi vậy! Tôi đang định biện giải

thì Vu Phi Yến lại kiên quyết nhét đống ngân phiếu vào tay tôi, nói: “Đại
trượng phu khi tòng quân là đã định trước là da ngựa bọc thây(2), ai biết
ngày sau có thể sống trở về hay không. Tứ muội cất đi hộ ta, nếu sau này
may mắn gặp lại thì coi như là của hồi môn đại ca cho ba vị muội muội,
nếu về sau là sinh ly tử biệt thì mong tứ muội lấy ra một ít, coi như là tiền
khâm liệm cho Phi Yến.” Rõ ràng huynh ấy đang cười rất hào sảng nhưng
trong mắt lại lộ ra một tia thương cảm.

Mắt tôi đã ươn ướt: “Đại ca đừng nói bậy, tứ muội còn chờ đại ca

được phong hầu bái tướng để ba đứa bọn muội có thể đường đường chính
chính làm thiên kim tiểu thư nữa! Còn có Bích Oánh chờ huynh về làm chủ
hôn cho nàng và nhị ca, đại ca là đàn ông, nói lời phải giữ lời, sẽ không thất
hứa với muội, đúng không?” Nói đến đây, giọng tôi cũng đã nghẹn ngào.

Nét mặt của Vu Phi Yến từ cảm động tới hạnh phúc, kinh ngạc, sau đó

lại có chút kỳ quái nhìn tôi: “Tứ muội vừa nói là nhị đệ và Bích Oánh?”

“Đúng vậy! Đại ca nhất định phải trở về chủ trì hôn lễ cho bọn họ.”

Tôi tha thiết nhìn huynh ấy.

“Nhưng theo ta được biết, ý trung nhân của Quang Tiềm không phải là

tam muội đâu.” Vu Phi Yến dè dặt nhìn tôi, mà tôi thoáng thấy bất an: “Vậy
người trong lòng huynh ấy là ai?”

Chợt nhớ tới Hương Cần, tôi mệt mỏi thốt: “Đúng rồi, muội biết rồi.”

“A! Muội biết?” Vu Phi Yến vô cùng kinh ngạc.

“Ngoài Nguyên Phi Yên, trong viên này còn có ai có thể khiến nhị ca

nhớ thương đến vậy?” tôi thở dài một hơi, ôm lấy cánh tay rắn chắc của Vu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.