MỘC CẨN HOA TÂY NGUYỆT CẨM TÚ - Trang 109

không lấy vợ, cùng muội ngao du thiên hạ, bồng bềnh sông nước đến hết
đời.

Không ngờ đại ca kết nghĩa của tôi, một người nhìn có vẻ thô kệch

như vậy, luôn để cho bọn tôi bắt nạt, mang tiếng cười tới cho mấy đứa con
gái thân thế đáng thương chúng tôi…

Lúc mới vào Đông doanh, so với Tống nhị ca thiên tư thông minh,

huynh ấy vẫn thường trách phạt, trong lúc người khác đều đang ăn uống,
nghỉ ngơi, huynh ấy lại phải chịu phạt dưới ánh nắng gay gắt, vị đại ca mà
so với bất cứ ai đều khoan dung hơn, chăm chỉ hơn.

Tôi ngẩn người một lúc, huynh ấy đã mỉm cười nhảy lên lưng ngựa,

dẫn mấy người hầu cận, phi nhanh xuống núi, chờ tôi lấy lại tinh thần, trên
lưng núi đã xuất hiện thêm vài bóng người cao lớn. Nước mắt tuôn như
mưa, tôi chạy theo bóng dáng ấy, cố sức vung hai tay, đón lấy cơn gió lớn,
tôi hét thật to: “Chúc đại ca may mắn, Mộc Cẩn chờ huynh bình an trở về.”

Vu Phi Yến giơ cao hai ngón tay thành hình chữ V, mỉm cười gật đầu

sau đó liền khuất khỏi tầm mắt của tôi.

Mấy ngày sau, Bích Oánh sốt cao không hạ lại đau bụng vô cùng. Tôi

vội vàng đi mời Triệu lang trung vẫn thường khám cho Bích Oánh tới. Bắt
mạch xong, ông bảo không cần quá lo lắng, bệnh thương hàn đã đỡ nhiều
chỉ là nhiễm chút gió lạnh nên mới sốt cao.

Còn đau bụng là do ăn phải đồ cay hoặc chịu kích thích gì đó dẫn tới ứ

huyết tắc kinh, trong ngoài mất cân bằng. Lúc ấy tôi đơn giản cho rằng là
do hôm ba mươi đã uống quá nhiều rượu.

Triệu lang trung kê một phương Tứ vật thang mà phụ nữ vẫn hay

dùng, toa thuốc này so với trước đây thì đơn giản hơn nhiều, chỉ có bốn vị
thường thấy đương quy, thục địa, bạch thược, xuyên khung, người xưa gọi
là Tứ vật thang.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.