MỘC CẨN HOA TÂY NGUYỆT CẨM TÚ - Trang 112

cuộc cũng khuyên được Liên Thuỵ Gia trở về, nhưng bà ta còn tuyên bố sẽ
đem tiểu yên tinh là tôi đây nghiền thành tro. Ha ha, cơn giận lại bùng lên,
lúc đó tôi không sợ chết mà quay sang gọi: “Tới đi, xem ai sợ ai!”

Chu đại nương thường ngày vẫn nhận được nhiều lợi ích từ tôi, cười

bảo: “Bà ấy vẫn hay mạnh miệng như thế, giờ Mộc cô nương và Oánh cô
nương là người tôn quý, cần gì phải chấp nhặt với một bà già.”

“Tôi cũng chẳng muốn tranh cãi, chỉ là sao bà ta có thể sỉ nhục nghĩa

huynh và muội muội của tôi thế được!” Bích Oánh nức nở lấy ra một chiếc
khăn tay, tôi nhận lấy lau nước mắt.

Chu đại nương thấy hai chúng tôi đều khóc thì thương hại thở dài một

hơi, sau đó thấy xung quanh không có ai mới len lén nói: “Thật ra bà ấy
cũng đáng thương, suốt ngày chỉ biết rượu chè, bài bạc, bên cạnh có mỗi
đứa con gái là Hương Cần, bộ dáng cũng xinh xắn. Thanh Đại gia vốn thích
nàng, cũng đã để nàng làm cô nương trong phòng, đáng tiếc người tính
không bằng trời tính, Thanh Đại gia đi kinh thành một chuyến lại lấy công
chúa.”

Bà than thở: “Mấy đầy tớ già như chúng tôi thì kết cục tốt nhất là

mong cho con gái được chủ nhân sủng, một ngày nào đó có thể bước lên
cành cao thì ngày tháng cũng tốt hơn một chút. Hương Cần này mệnh cũng
thực khổ, vất vả hai năm mới được Nhị tiểu thư yêu thích, nếu có thể tiến
cung cùng Nhị tiểu thư thì cũng là vinh sủng tột cùng, vậy mà…”

Tôi ngừng khóc, ngạc nhiên hỏi: “Vậy mà sao?”

“Nhị tiểu thư nhà chúng ta không được làm hoàng hậu nữa.”

“Tại sao vậy?” Tôi và Bích Oánh đều kinh hãi, đây không phải chuyện

đùa, tân hoàng cự tuyệt hoà thân với quyền thần chỉ có hai lý do, hoặc là đã
yêu thích người khác hoặc là đem lòng nghi kị.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.