MỘC CẨN HOA TÂY NGUYỆT CẨM TÚ - Trang 114

cũng không tệ, nhưng hôm nay nàng ta không nhìn vào mắt tôi, chỉ nghiêm
mặt đáp mình cũng không biết.

Vừa bước vào thượng phòng, mùi huân hương bách hợp từ lâu không

gặp đã xông vào mũi, đồng hồ quả lắc vẫn tinh xảo, chói mắt như trước.
Ngồi trên giường là Nguyên phu nhân trang sức lộng lẫy, trên người đắp
một tấm chăn lông chồn. Nàng mặc một chiếc áo hoa màu hồng, khoác áo
choàng bằng lụa xanh, váy da cáo đỏ thẫm, son phấn đẹp đẽ, đang ngồi
ngay ngắn ở đó, một tay đặt lên bụng, một tay dùng que đồng cời than
trong lò. Liễu tiên sinh vang danh thiên hạ đang nghiêm mặt đứng bên
giường, tay bưng khay trà có đặt một gói giấy nhìn rất quen.

Tôi hành lễ với Nguyên phu nhân rồi quỳ xuống đất mà nàng không

tiếp trà cũng không ngẩng đầu, mà chỉ ngồi gẩy than trong lò sưởi. Một lúc
lâu sau, chân tôi đã quỳ tới tê cả ra, cái thắt lưng phải cúi xuống giặt quần
áo nhiều năm cũng đau đến mức tôi không thẳng người được, mồ hôi từ
trên trán chậm rãi chảy xuống.

Nàng chậm rãi ngẩng đầu, ánh mắt sắc nhọn nhìn tôi, chứa một tia

lạnh không gì sánh được. Tim tôi đập bộp một cái, chẳng lẽ Liên Thụy Gia
đã mách lẻo gì đó.

Chỉ nghe nàng cười lạnh một tiếng: “Đúng là mỹ nhân như hoa hải

đường! Cái bộ dạng khinh cuồng này của ngươi là diễn cho ai xem? Tưởng
ta không biết những việc ngươi đã làm sao?”

Tôi cả kinh ngước đầu lên: “Mộc Cẩn không hiểu phu nhân đang hỏi

cái gì?”

“Đứa nhỏ trong bụng ta không thù không oán với ngươi, con ranh đê

tiện này, sao ngươi lại sai ngươi bỏ thuốc hại ta. Trước giờ ta đối đãi với
tiểu ngũ nghĩa các ngươi cũng không tệ, ngươi lại ỷ hai nghĩa huynh phát

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.