MỘC CẨN HOA TÂY NGUYỆT CẨM TÚ - Trang 189

cho nàng suýt thì tái phát bệnh cũ. Sau khi vết thương của tôi tốt hơn, anh
ta liền không cho Bích Oánh bước chân vào Tây Phong Uyển nữa.

Có thể là ở chung với nhau lâu, trong mấy ngày tôi mới tỉnh lại, vừa

mở mắt ra đã thấy Nguyên Phi Bạch mang vẻ mặt vô cùng lo lắng đứng bên
giường, vành mắt cũng thâm thâm. Anh ta ở bên cạnh cũng đút tôi uống
thuốc được mấy lần, hiển nhiên là khiến đám người Hàn Tu Trúc đang
đứng một bên phải trố mắt nhìn. Thế nhưng anh ta nhưng lại khiến tôi bị
bỏng lưỡi nghiêm trọng. Tôi chẳng còn hơi sức mà mở miệng, thật giống
người câm ăn hoàng liên(2), có nỗi khổ lại không nói ra được. Tôi chỉ biết
rớt nước mắt nhìn Nguyên Phi Bạch, lòng thầm nói: chắc chắn ngài sinh ra
trên đời này là để đày đoạ tôi, còn anh ta lại cho rằng miệng vết thương bị
vỡ, mặt đầy đau lòng gọi Triệu Mạnh Lâm vào.

Triệu Mạnh Lâm tất nhiên là hiểu ngay tình hình lúc này nhưng để giữ

thể diện cho Nguyên Phi Bạch cũng đành cười gượng mấy cái, trấn an anh
ta rồi kê một toa thuốc trị bỏng giao cho Hàn tiên sinh. Nguyên Phi Bạch
cầm tay tôi, chịu khó lau nước mắt giúp tôi, dỗ dành: ” Mộc Cẩn, đừng
khóc, kiên nhẫn một chút, Tố Huy đi sắc thuốc xong, ta lại đút cho cô!
Uống xong sẽ không đau nữa!”

Mọi người xung quanh đều mở to hai mắt, nhìn tôi tỏ vẻ đồng tình còn

tôi thì càng khóc dữ dội hơn.

Dần dần tôi cũng không sợ Nguyên Phi Bạch như trước nữa, lúc mới

bắt đầu luyện võ, tôi còn hay tranh cãi với anh ta, thường xuyên luyện
thành nhảy hip hop hoặc là nhảy moonwalk(3).

Vì vậy tên biến thái Nguyên Phi Bạch này liền nổi giận, lạnh lùng bảo,

nếu muốn ra khỏi Tây Phong Uyển, trừ khi đánh bại Tố Huy.

Ôi! Bao giờ tôi mới có thể gặp lại Bích Oánh và Nguyên Phi Giác đây,

tôi thầm than thở, vừa hơi nghiêng đầu đã thấy khuôn mặt tuấn tú của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.