MỘC CẨN HOA TÂY NGUYỆT CẨM TÚ - Trang 190

Nguyên Phi Bạch sát cạnh. Tôi giật nảy mình, anh ta dùng roi da nâng cao
tay tôi lên, thản nhiên nói: “Cô lại thất thần.”

“Tam gia, chiều nay tiểu thư Bảo Thiền nhà Vương thị lang bộ binh

tới thăm ngài, tôi có thể bớt chút thời gian đi thăm Bích Oánh không?” Tôi
tỏ vẻ nịnh nọt hỏi Nguyên Phi Bạch. Không biết anh ta mắc chứng gì nữa,
bây giờ kể cả Hàn tiên sinh có đồng ý, anh ta vẫn không cho tôi ra khỏi
uyển, đúng là đồ tính nết thất thường.

“Đi thăm nàng ta có thể khiến võ công của cô đột nhiên tiến bộ, đánh

bại được Tố Huy sao?” Nguyên Phi Bạch lười biếng đáp.

“Nghe nói gần đây tỷ ấy không được khoẻ, tôi sợ bệnh cũ của tỷ ấy tái

phát nên mới đi thăm một chút.” Tôi dè dặt trả lời, vừa nhìn trộm sắc mặt
anh ta, đúng là thâm sâu khó lường a!

Đôi mắt đẹp kia thoáng hiện một tia sắc bén: “Cô tới thăm nàng ấy

thật chứ? Hay là muốn gặp chủ tử của nàng?”

Không hổ danh là thần đồng, thoáng cái đã đoán được tâm tư của tôi

rồi, có điều tôi cứ kiên quyết không thừa nhận đấy.

Vì vậy tôi kiêu ngạo ngẩng đầu, biểu lộ lòng trung thành cao độ với

cách mạng: “Sao vậy được, tôi là nha hoàn của Tam gia, người hầu trung
thành sao có thể có hai chủ, đương nhiên sẽ không gặp vị chủ nhân nào
khác ngoài Tây Phong Uyển!”, sau đó lại lộ vẻ bi thống nói rằng: “Có điều
Bích Oánh là tam tỷ của tôi, Mộc Cẩn muốn làm người hầu trung thành
nhưng cũng phải thực hiện bổn phận của người làm em.”

Chiêu này dùng trăm lần không cũ, lần trước khi tôi vẫn nằm trên

giường đã dùng tới kế này mới gặp được Bích Oánh. Nguyên Phi Bạch
nhìn tôi, vẻ mặt âm tình bất định, tôi gia tăng lòng can đảm, dùng ánh mắt
trong suốt cực kỳ vô tội nhìn anh ta. Cuối cùng anh ta thở dài một hơi:
“Thương thế của cô còn chưa khỏi hẳn, không hợp với nơi phương Bắc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.