MỘC CẨN HOA TÂY NGUYỆT CẨM TÚ - Trang 222

Tôi chợt cảm thấy nụ cười của Bích Oánh vô cùng chói mắt nhưng

không dám hỏi ra miệng mà chỉ lấy ra Hoa Tây thi tập quyển hai vốn để
đưa cho Nguyên Phi Giác đặt lên bàn, buồn rầu nói: “Vậy muội, muội về
trước đây.”

Bích Oánh thấy sắc mặt tôi bỗng thay đổi thì lấy làm ngạc nhiên, nàng

thương cảm mà vô tội nhìn tôi, nói: “Sắc trời vẫn còn sớm, Mộc Cẩn ngồi
thêm chút nữa, trong viện chỉ mình ta là con gái, ta vẫn nhớ muội nhiều
lắm, hai chúng ta ngồi tâm sự thêm lúc nữa được không?”

Nhưng tôi như ngồi trên kim châm, vừa đứng dậy liền đi ngay, lúc

xoay người, một giọt nước mắt chợt rơi xuống.

Ngồi trong xe ngựa, tôi len lén lau nước mắt một lúc lâu, lòng thấy vô

cùng khó chịu bèn ngồi ra đằng trước xe ngựa cùng Tố Huy. Tôi trống rỗng
nhìn theo cảnh sắc đang trôi nhanh về phía sau, trong đầu toàn là hình ảnh
trận mưa hoa anh đào đầy trời, dáng vẻ tươi cười hạnh phúc của Bích Oánh,
còn có vết hôn kia…

Lại một trận khó chịu tràn tới, tôi dứt khoát nhắm hai mắt lại.

“Này! Đừng cau có nữa!” Tố Huy bỗng nhiên lên tiếng, tôi thoáng mở

mắt, biểu hiện của tôi rõ ràng thế sao? Đang muốn phản bác thì cậu ta đã
tiếp lời: “Dù sao sớm muộn cô cũng sẽ trở thành người của Tam gia, có thể
chặt đứt ý niệm của cô đối với Tứ gia cũng là một chuyện tốt.”

Người ta vẫn bảo không nên đụng vào chuyện riêng của người khác,

tôi lạnh lùng đáp: “Cậu đang nói bậy bạ gì đó.”

Tố Huy thở dài: “Tôi vừa mới so chiêu cùng tên tiểu tử Đột Quyết A

Mễ Nhĩ kia, hắn nói với tôi rằng, bây giờ Tứ gia rất sủng ái Oánh cô nương,
đi đâu cũng dẫn nàng theo, nếu hôm nay không phải đi làm chuyện quan
trọng thì Oánh cô nương nhất định sẽ đi theo, chúng ta ai cũng có thể thấy.”
Cậu ta nhìn sắc mặt của tôi, đắn đo một lúc rồi nói tiếp: “Hơn nữa, Oánh cô

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.