MỘC CẨN HOA TÂY NGUYỆT CẨM TÚ - Trang 23

Không ngờ nhỏ lại bẹo một nhát nữa lên má phải: “Hôm trước lão

Trương vừa mới hạ táng, tỷ còn đi trộm khuôn làm đậu nhà đó, nói cái gì
mà, muốn mở công.. công ty đậu phụ nữa. Mộc Cẩn, tỷ hư quá, suốt ngày
chỉ biết dọa muội thôi.”

Tôi khom lưng tránh ra: “Ai bảo muội làm dơ y phục của tỷ.”

Hai chúng tôi vừa nói chuyện vừa nhẹ nhàng đi vào sân, Đại Hoàng

kêu gâu gâu mấy cái, ngửi ra là tôi thì lại nằm sấp xuống ngủ tiếp.

Tiếng cha ho khan truyền ra từ trong phòng. Mặc dù kiếp tôi không

học y nhưng cũng biết phổi của ông ấy có khả năng bị viêm rồi. Tôi vốn
muốn bắt chước phương thức làm đậu phụ của lão Trương làm để bán,
kiếm ít tiền cho cha chữa bệnh, bây giờ sắp bị bán đi rồi, chắc không lo
được tiền thuốc thang nữa.

Tiếng quát của nhị nương truyền ra: “Mấy con ranh kia, cha ngươi

bệnh như vậy rồi mà nửa đêm nửa hôm mới vác mặt về à?”

Tôi nhìn những tia sáng cuối ngày đang lóe lên phía chân trời, thầm

cười bà ta mắng người ta đã thô tục lại còn vô lý. Nghĩ đến cha lại tin lời
bà, tôi càng thêm tức giận: “Nhị nương, bọn con đi cắt rễ bản lam cho cha
rồi, sẽ ngủ ngay thôi.”

Ban đêm, Cẩm Tú vẫn như bạch tuộc ôm lấy tôi cứ như tôi là cái lò

sưởi vậy. Nhỏ nức nở: “Mộc Cẩn, muội sợ, nếu nha bà tách chúng ta ra thì
biết làm thế nào?”

“Đừng lo, tỷ tỷ sẽ có cách.” Hai chữ tỷ tỷ này tôi chỉ dùng đến những

lúc đặc biệt, quả nhiên hiệu quả vô cùng, nhỏ dần dần yên tâm, nặng nề tiến
vào mộng đẹp mà tôi so với nhỏ càng thêm mờ mịt.

Ngày hôm sau, Trần đại nương tới, không ngoài dự tính, bà ta liếc mắt

đã nhìn trúng Cẩm Tú. Tôi với bà cò kè mãi cuối cùng tôi phải tự đặt giá

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.