MỘC CẨN HOA TÂY NGUYỆT CẨM TÚ - Trang 332

rạp u ám đong đưa theo gió, tạo ra tiếng ào ào thật lớn, tựa như hơi thở của
ác quỷ. Tôi run rẩy, lùi lại mấy bước, cách Tây Lâm ra xa một chút sau đó
liền quay người chạy như điên về hướng bắc.

Tôi vô cùng sợ hãi, miệng không ngừng lẩm bẩm rằng đó chỉ là tiếng

côn trùng kêu, xua cơn sợ hãi đi: “Chúng nó là côn trùng, chúng nó là côn
trùng, chính nghĩa mau tới nghe lệnh,… nhất định phải giết chết hết đám
côn trùng có hại đó…”

Tôi cứ lẩm bẩm mãi, rồi lại chợt nghĩ trong câu này có một chữ “chết”

không được tốt lắm, đang lúc suy nghĩ miên man thì một khuôn viên đèn
đuốc rực rỡ đã hiện ra trước mắt. Tôi cố bình tĩnh lại, tới Ngọc Bắc Trai
rồi.

Đây là lần đầu tiên tôi tới Ngọc Bắc Trai vào buổi tối, vừa lại gần đã

nghe thấy tiếng nhạc dị vực thanh thoát không ngừng truyền tới, thỉnh
thoảng lại có tiếng hoan hô cười đùa của cả trai lẫn gái xen lẫn. Tôi ngẩn
ra, kiểu này chắc Phi Giác đã từ Tử viên về rồi, nhưng giờ đã trễ thế này
mà Ngọc Bắc Trai vẫn náo nhiệt như thế, chẳng lẽ hắn có khách tới chơi?
Tôi lẻn vào từ cửa sau, thám thính một chút rồi nói sau.

Tôi lách qua cánh cửa phía tây bắc, có một tảng đá cao cỡ một thước

cạnh chân tường, tôi nương theo khối đá dùng khinh công nhảy lên tường,
vừa may phía trong cũng có một cây du lớn. Tôi leo lên thân cây rồi chậm
rãi bò lên cao. Lúc này tiếng của một cô gái truyền tới: “Phi Giác ca ca, sao
lần này huynh ở lại Tây Vực lâu thế, muội và vương huynh vì muốn gặp
huynh mà phải đòi phụ vương cho dời lộ trình lại, nghĩ rằng có thể gặp
huynh ở Tây An. Không biết sức khỏe của nữ hoàng thần thánh có tốt
không?”

Giọng nói đó có thể nói là giọng hay nhất mà tôi từng nghe thấy, âm

thanh mềm mại, dịu dàng lại tràn ngập ý thân thiết, ngay cả tôi là con gái
cũng thấy lòng khẽ động.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.