MỘC CẨN HOA TÂY NGUYỆT CẨM TÚ - Trang 381

nghĩ tới cảnh ngộ đáng sợ ở Vinh Bảo đường, trong lòng không ngừng run
rẩy.

“Đói rồi đúng không!” Giọng nói ưu nhã của Phi Bạch vang lên bên

tai, tôi ngẩng đầu, nửa canh giờ trước, anh ta còn cùng muội muội tôi thân
thân thiết thiết ở Nguyệt Quế viên mà bây giờ đã như không có chuyện gì
rồi. Tôi chợt thấy sợ, Phi Bạch lại mỉm cười gắp cho tôi một miếng bánh
hoa quế: “Ăn nhiều một chút, Mộc Cẩn, ở Tử viên thứ ta vừa mắt chỉ có
món bánh hoa quế này.” Tôi cười còn khó coi hơn cả khóc, cố gắng cắn
một miếng. Ừm, thật sự không tồi! Nguyên Phi Bạch thấy sắc mặt tôi bình
tĩnh lại thì cười gắp thêm cho tôi một miếng nữa.

Nguyên Thanh Giang trở lại ghế đầu, ngồi bên trái là Nguyên phu

nhân mặt lạnh như băng, bên phải không có ai. Dưới nữa là Nguyên Phi
Yên đã lâu chưa gặp, nàng ta trang điểm rất đẹp, ánh mắt như có như không
liếc về phía Tống Minh Lỗi ngồi đối diện. Hiên Viên Bản Tự nét mặt ngây
ngốc ngồi phía trên Tống Minh Lỗi. Tống Minh Lỗi thì gật gù chăm chú
nghe lời hát, thỉnh thoảng lại nói gì đó với người thanh niên bên cạnh mà
tôi chưa từng gặp qua. Thanh niên đó đầu đội mũ ngọc, người khoác mãng
bào thêu rồng bốn vuốt, áo gấm đai ngọc, da trắng như tuyết, mặt mày cực
kỳ giống Nguyên Phi Yên, thần thái phong lưu lại rất giống Nguyên Thanh
Giang. Người đó hẳn là đương kim phò mã Trung Hiển vương Nguyên Phi
Thanh, nhưng không hiểu sao anh ta lại không dự tiệc cùng công chúa. Anh
ta nhìn thấy tôi ngồi cạnh Nguyên Phi Bạch, ánh mắt vốn ôn hòa bỗng xẹt
qua một tia sắc bén, còn Tống Minh Lỗi vừa nhìn thấy tôi, thoạt đầu là kinh
ngạc nhưng ngay lập tức nở một nụ cười dịu dàng, cực có tác dụng làm
lòng tôi an ổn lại.

Một lúc sau, Cẩm Tú và Sơ Họa mới xuất hiện. Cẩm Tú đã thay một

bộ váy màu tím nhạt khác, khuôn mặt cũng được trang điểm lại, càng thêm
xinh đẹp tuyệt trần.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.