MỘC CẨN HOA TÂY NGUYỆT CẨM TÚ - Trang 383

“Cô nương đang tìm Tống hộ vệ hoặc là Bạch Tam gia sao? Không

cần phải thế đâu, hai người bọn họ bây giờ đang rất “bận”, cho dù không
bận thì cũng mời cô nương theo ta một lúc.” Phụng Định nhìn tôi, giọng
điệu có chút giễu cợt. Tôi thầm kêu khổ, cố gắng trấn tĩnh lại, cười đáp:
“Vậy mời công tử dẫn đường.”

Phụng Định cười cười rồi xoay người bước đi. Tôi bước theo sau anh

ta, đi xiêu xiêu vẹo vẹo một lúc cũng tới một tòa viện nhỏ nhìn rất thanh
nhã.

Tôi nhìn chữ đề trên biển “Mai Hương tiểu trúc”, trong lòng hơi động.

Tôi còn nhớ, trước đây trong lúc vô tình Tạ tam nương từng kể, khuê danh
của Tạ phu nhân là Mai Hương, cực kỳ thích hoa mai, vậy nên Phi Bạch
mới cho trồng một vườn mai ngay trong Tây Phong Uyển để tưởng niệm
tới Tạ phu nhân. Thường nghe người ta đồn rằng, Nguyên Thanh Giang
không hề sủng ái Tạ phu nhân, vậy vì sao lại xuất hiện Mai Hương tiểu trúc
này?

Tôi còn đang suy tư thì Phụng Định đã quay người, nhẹ nhàng mở cửa

ra, khom người với tôi: “Mộc cô nương, mời.”

Tôi nuốt một ngụm nước bọt, sải bước vào phòng khách. Đồ đạc trong

phòng rất giản dị, giữa phòng là một người vận mãng bào màu tím, phong
thái bất phàm đang chăm chú ngắm một bức tranh, chính là Nguyên Thanh
Giang, còn bức vẽ kia lại là bức sen nở vịt giỡn nước của Nguyên Phi
Bạch, bên cạnh là Ái liên thuyết của Hoa Mộc Cẩn tôi.

Tôi còn đang ngây ra thì Nguyên Thanh Giang đã quay đầu, mỉm cười

bảo: “Mộc Cẩn tới rồi à.” Tôi thi lễ với ông, tâm trạng thấp thỏm không
yên, ngoan ngoãn rũ mắt hỏi: “Chẳng biết Hầu gia gọi nô tỳ tới đây có điều
gì phân phó?”

“Bài Ái liên thuyết này là do con làm?” Nguyên Thanh Giang hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.