MỘC CẨN HOA TÂY NGUYỆT CẨM TÚ - Trang 481

MỘC CẨN HOA TÂY NGUYỆT

CẨM TÚ

Hải Phiêu Tuyết

dtv-ebook.com

Quyển 2

Chương 41: Ngỡ Rằng Người Xưa Tới (2)

Tiếng khóc nối tiếp nhau vang lên. Sơ Họa ở Tử viên cũng rất được

yêu quý, tính tình lại hiền hậu, có rất nhiều nha đầu bị nhốt trong vườn có
giao tình với Sơ Họa từ trước, nghe chuyện thì đều chạy ra ngoài, không
thèm để ý tới sự ngăn cản của binh sĩ. Họ quỳ gối quanh chúng tôi, khóc
nức nở vì Sơ Họa.

Bấy giờ, một đoàn người bước ra khỏi Vinh Bảo đường, dẫn đầu là

Đoàn Nguyệt Dung. Mấy binh sĩ áp giải chúng tôi tỏ vẻ đau khổ ghé vào tai
y thì thầm một hồi. Sắc mặt y có vẻ hơi khó chịu, y bước tới, chắn giữa tôi
và Hồ tòng quân, lạnh lùng bảo: “Chẳng qua chỉ là một nữ nhân, Hồ tòng
quân giận dữ như vậy làm gì. Giữa ban ngày làm nhục nữ nô ta đưa cho
ông, ông đang bất mãn với ta hay là bất mãn với phụ vương của ta vậy?”

Mặt Hồ tòng quân vẫn hầm hầm giận dữ: “Tiểu vương gia cần gì phải

lôi lão vương gia ra,” gã chỉ tay về phía tôi rồi nhổ một ngụm nước bọt:
“Mạt tướng bị con nhóc thối tha kia bắn bị thương, tiểu vương gia nên giao
nó cho mạt tướng, để mạt tướng dạy bảo nó một phen. Chưa kể đến chuyện
lúc đánh vào thành Tây An, mạt tướng đã lập công đầu, tiểu vương gia
cũng nên thưởng cho mạt tướng vài nữ nô xinh đẹp một chút. Thế mà ngài
lại đẩy con đàn bà hung hãn hết sức này cho mạt tướng. Mạt tướng suýt
nữa thì bị nó thiến rồi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.