MỘC CẨN HOA TÂY NGUYỆT CẨM TÚ - Trang 49

Tay tôi khựng trong không trung, thật xấu hổ, tôi cười khan mấy tiếng:

“Nô tỳ định mạng lại vạt áo cho thiếu gia.” Tay vừa duỗi ra, hắn lại lùi về
một bước: “Vô sự hiến ân cần, phi gian tức đạo(6), cô muốn ám sát ta đúng
không?”

Ôi!Ngài cho rằng mình là đương kim thái tử hay là đại thần trong triều

sao? Tôi muốn ám sát ngài ư??

“Giác Tứ gia, đừng bước qua đó…..” Tôi sốt ruột hô, đáng tiếc hắn

vẫn một mực lùi lại: “Cô là người đại phòng phái tới giết ta, nếu không,
nam nữ thụ thụ bất thân, cô cũng là cái đồ không biết liêm sỉ….”

“Oái!!” Rốt cục hắn cũng ngã khỏi cây, thật ra tôi muốn nhắc nhở hắn,

đây chỉ là cành cây, không thể nào chắc chắn được. Hôm trước tôi đi hái
hoa hòe cho Bích Oánh, đã từng leo thử rồi, vậy mà hắn lại nói tôi không
biết liêm sỉ…. Nghe nói hắn vô cùng hứng thú với lễ nghi của người Hán,
xem ra về điểm này hắn học cũng không tệ.

Khinh công của hắn rất tốt, vốn cũng không thể ngã được, chỉ có điều

bên dưới là một vũng bùn, tôi cũng từng bị dính rồi, ai! Không nghe lời
người lớn, hại ở ngay trước mắt đó.

Tôi chậm rãi nhảy xuống tới nơi, quả nhiên thấy hắn cả người đầy bùn

nước bò lên, trừng mắt nhìn ta. Tôi cố nén cười, nói: “Giác Tứ gia, giờ đã
trễ, nam nữ thụ thụ bất thân, nô tỳ không tiễn ngài nữa.”

Tôi xoay người định rời đi lại bị hắn chặn lại: “Cô tên là gì, trước giờ

ta chưa từng thấy nha đầu nào lớn mật như vậy! Chẳng lẽ cô là Hoa Cẩm
Tú?”

Tôi hơi sửng sốt: “Sao ngài nghĩ nô tỳ là Hoa Cẩm Tú?” Hình như

người người đều biết Cẩm Tú nhà tôi mắt tím nha! Bây giờ trời tuy có tối
một chút nhưng tôi có thể nhìn thấy đôi mắt màu rượu của hắn, hẳn là hắn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.