MỘC CẨN HOA TÂY NGUYỆT CẨM TÚ - Trang 500

Tề Phóng gật đầu: “Đúng vậy, binh mã của Tam gia do Đại gia dẫn

đầu, hôm nay đã bí mật tới cổng thành Tây An. Tiểu nhân đã hẹn trước với
Vi Hổ sẽ gặp mặt trong thành. Sở dĩ Quang Nghĩa vương tống giam Dự
Cương thân vương, đổi chủ soái ngay trước mặt binh sĩ đều là do sắp xếp
của Tam gia. Tiểu thư chắc vẫn nhớ mười nàng cơ thiếp xinh đẹp mà
Nguyên gia tặng cho Quang Nghĩa vương. Trong đó có một cô tên Thiền
Thiền được Quang Nghĩa vương vô cùng sủng ái. Tam gia bí mật truyền tin
cho Quang Nghĩa vương, đem chứng cứ việc Dự Cương thân vương lén rèn
binh khí, chiêu mộ dũng sĩ giao cho Quang Nghĩa vương. Thế nên Quang
Nghĩa vương mới giận dữ, quyết tâm tiêu diệt phiên bang trong nước.”

Tôi gật đầu, thầm nghĩ nếu có thể sớm gặp Phi Bạch, Trân Châu và Sơ

Họa cũng sẽ sớm được cứu ra, hơn nữa quân Nam Chiếu còn đang tranh
chấp, với sự điềm tĩnh của Trân Châu, hẳn họ có thể giữ được an toàn.

Đang định đi tiếp thì đằng trước bỗng xuất hiện tuyết lớn và sương

mù. Sắc mặt Tề Phóng cũng trầm xuống, “Tiểu thư theo sau Tề Phóng,
tuyệt đối đừng để lạc nhau.”

Tôi và Tề Phóng chạy thật nhanh, không biết đã bao lâu, từ đầu đến

cuối Tề Phóng vẫn không hề buông tay tôi, nhưng một mùi hương kỳ dị lẩn
quất trong làn sương mù xung quanh đang từ từ đậm hơn.

“Tiểu Phóng, không ổn rồi.” Tôi thở hổn hển, nói với Tề Phóng:

“Chúng ta hẳn phải ra khỏi Tây lâm rồi chứ, tại sao vẫn không thấy ai.”

Tề Phóng cũng dừng lại, vẻ mặt nghiêm túc nhìn xung quanh: “Tiểu

thư, cái này không phải sương mù thông thường. Chúng ta rơi vào trận thế
của người ta rồi.” Bong bóng hi vọng vừa mới nổi lên đã từng bước bị vỡ
nát.

Tôi ước gì đây chỉ là một cơn ác mộng đáng sợ, chỉ cần tôi mở mắt là

sẽ nhìn thấy trời quang mây tạnh, Phi Giác kêu tên Mộc nha đầu, Phi Bạch

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.