MỘC CẨN HOA TÂY NGUYỆT CẨM TÚ - Trang 501

nghiêm mặt cùng Hàn Tu Trúc chỉ điểm giang sơn, Tam nương dạy bảo Tố
Huy, Bích Oánh đàn Việt nhân khúc, Vu Phi Yến và Tống Minh Lỗi cùng
uống rượu, còn tôi và Cẩm Tú thì ngồi bên bờ suối đếm hoa mai trong Tây
Phong Uyển.

“Tiểu Phóng, cậu giết chết tên lính Nam Chiếu canh ngoài lều của tôi

sao?” Tề Phóng lắc đầu: “Tôi mới chỉ kịp châm lửa đốt kho lương, định
dẫn Đoàn Nguyệt Dung rời đi để còn vào lều cứu tiểu thư. Không ngờ trên
đường lại gặp được tiểu thư, sao tiểu thư lại hỏi vậy?”

Nỗi sợ hãi trong lòng dâng lên, tôi chợt nhớ tới Ám thần mà Trân

Châu từng nhắc. Không phải Ám thần kia đã tới chứ, lại nghĩ tới người đeo
mặt nạ trắng, liệu có phải người đó muốn nhân lúc hỗn loạn chạy tới giết
tôi?

Tôi đang muốn trả lời thì đã có hai bóng đen bay tới, trong bóng đêm,

binh khí lóe ra ánh bạc, một luồng gió mạnh mang chút sắc bén hướng về
chúng tôi. Tề Phóng vung kiếm chém văng thứ gì đó. Tôi cố gắng né tránh,
thứ kia bay sát qua mắt tôi, một mùi hương thơm ngát trộn lẫn với mùi máu
tanh tràn ra. Tôi cúi đầu, mượn ánh bạc lóe từ thanh kiếm của Tề Phóng
nhìn xuống đất, thì ra là một chiếc lá liễu.

Tôi thầm hoảng sợ, người kia từ phương nào mà có võ công cao

cường như vậy, có thể dùng lá liễu mềm dẻo làm thành ám khí phóng ra.
Tiếng cười khanh khách kia ngày càng gần, cho thấy khinh công của người
kia vô cùng xuất sắc.

“Tiểu Long, chàng già thật rồi, chỉ có hai đứa nhỏ mà cũng không cản

được.” Một mỹ nữ trẻ tuổi bước ra khỏi sương mù, vạt áo mở rộng để lộ
hơn nửa bộ ngực, cảnh sắc trêu ngươi.

“Nàng đừng đứng đó nói mát nữa, phải biết cậu ta là quan môn đệ tử

của Kim Cốc chân nhân. Nếu là người bình thường thì hai ta cần gì phải ra

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.