MỘC CẨN HOA TÂY NGUYỆT CẨM TÚ - Trang 690

Tôi đỏ bừng cả mặt, xoay ngay người lại: “Nhìn cái gì?”

Đêm hôm đó, tôi ôm Tịch Nhan ngủ cách Đoàn Nguyệt Dung một

khoảng thật xa. Lúc nửa đêm, tôi mơ màng tỉnh lại mới phát hiện tôi và
Tịch Nhan đang nằm trong vòng ôm ấm áp của Đoàn Nguyệt Dung. Tịch
Nhan nằm giữa bọn tôi đang ngủ say sưa. Cũng chẳng biết từ lúc nào y đã
len lén chạy tới ôm chúng tôi ngủ cùng một chỗ.

Y mở to đôi mắt sáng rực, tôi chớp mắt nhìn y, y lại ôm cả tôi và Tịch

Nhan chặt thêm. Tôi chợt kinh hãi, cứ tưởng y định làm gì, đang định nhắc
nhở là trên người tôi vẫn còn độc Đời đời không xa. Vậy nhưng Đoàn
Nguyệt Dung chỉ ômtôi và Tịch Nhan không buông, khẽ thở dài bên tai tôi
suốt một đêm.

~*~

Anh hùng mạt lộ: người có tài năng, chí lớn nhưng gặp phải tình

huống khó khăn, quẫn bách đành phải bất lực.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.