MÔI ANH ĐÀO - Trang 134

Lúc nãy vừa mới không cẩn thận dẫm trúng vũng nước kia, lập tức đã

bị nước đi vào, lại còn đều là nước bẩn.

Cô đặc biệt ghét nhất là mang giày ướt.

Cũng không giống mang dép lê sau khi tắm rửa xong, cảm giác khó

chịu vừa mang vớ còn phải mang giày nữa, làm nàng nhịn không được mà
bực bội.

Lục Vũ cầm một ly trà sữa, cúi đầu nhìn.

Tô Khả Tây hôm nay mang giày màu trắng, hiện tại bẩn cực kì, so với

cẳng chân sạch sẽ trắng nõn, có thể thấy được điểm tương phản.

Anh hỏi: "Khó chịu?"

"Ừ." Tô Khả Tây trả lời: "Tớ phải về nhà tắm rửa."

Vừa dứt lời, Lục Vũ trước mặt cũng đã cong lưng, đem cô ấn xuống

ghế, duỗi tay tháo giày của cô.

Đôi vớ bên ngoài đôi chân tinh xảo đã từ trắng úa vàng.

Tô Khả Tây bị nhét ly trà sữa vào tay, giật giật ngón chân, vớ ướt làm

chân hơi ẩm, có chút thẹn thùng.

Lục Vũ cởi vớ của cô.

Vóc dáng cô nhỏ, chân tự nhiên cũng nhỏ, nằm trong tay anh có vẻ hơi

lớn chút, trắng trắng nộn nộn, ngón chân còn nhích tới nhích lui.

Chính là bị nước dính vào nên hơi chút ẩm ướt.

Chân bị niết trong tay Lục Vũ, lòng bàn tay ấm áp truyền đến khắp

người.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.