MÔI ANH ĐÀO - Trang 176

lỏng chút nào.

Tóc cô rất dày, ôm vòng quang sườn mặt trắng nõn, vừa nín thở làm cả

khuôn mặt đỏ ửng.

Hô hấp dồn dập, nhỏ giọng mà thở dốc.

Tất cả ở trong tai Lục Vũ, cứ như chất xúc tác.

Anh buông cô ra, thấy môi cô hơi sưng đỏ, trong ánh mắt anh có cảm

xúc mãnh liệt, nhưng lại không bộc lộ ra ngoài chút nào.

Lục Vũ quay mặt đi, "Tớ hôn xong rồi."

Tô Khả Tây, "..."

Chắc không phải đứa con nít ấu trĩ chứ.

Cô lùi về sau một bước, vuốt vuốt quần áo, ngẩng đầu nói, "Tớ phải về

rồi, cuối tuần sau tớ sẽ đến tìm cậu."

Lục Vũ rõ ràng không vui, nhưng cũng không nói gì.

Tô Khả Tây đột nhiên nhìn anh cười, sau đó chạy vào nhà.

Trên sô pha, Tô Kiến Minh đang nói chuyện phiếm với Dương Kỳ,

nhìn thấy cô trở về, thuận miệng hỏi, "Về rồi sao?"

Tô Khả Tây tạm dừng vài giây, "Vâng. Con lên lầu đây."

Mới vừa lên cầu thang, liền nghe thấy hai người đang nói việc vừa rồi,

Dương Kỳ còn thở dài, "Nếu là Tây Tây, em sợ phải giáo dục con bé lại
một chút."

Tô Kiến Minh ở bên cạnh lập tức tiếp lời: "Nam sinh nào dám đối với

Tây Tây như vậy, về sau cũng không cần đến nhà mình nữa."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.