MỐI CHÚA - Trang 322

Đoạn đường đèo đã lùi lại phía sau. Nhóm sát thủ bắt đầu sốt ruột. Họ

chỉ cần chờ ra chỗ đường thẳng là mọi việc sẽ phải kết thúc. Trước mặt họ
có vẻ đang là một đoạn đường như vậy. Dưới trời mưa, lại chạy giữa khe
núi, ánh đèn pha sáng quắc của chiếc Xuyên lục địa cũng chỉ giúp Thần
Chết nhìn xa qua mũi xe được vài mét. Nhưng gã rất tự tin vào cảm giác
của mình. Bỗng gã cười rống lên:

- Mày đến số rồi!

Đó là lúc chiếc U-oát có vẻ tăng hết tốc độ trong tuyệt vọng để thoát

khỏi đoạn đường thẳng, nơi nó gần như đang tụt lại trước những kẻ truy sát.
Như một con mãnh thú bị coi thường quá lâu, chiếc Xuyên lục địa lao lên
bằng tất cả sức mạnh của cỗ máy ba trăm ngựa. Mũi của chiếc xe phía sau
ở sát ngay đuôi của xe phía trước. Lần này Thần Chết sẽ chơi đúng luật, bởi
rõ ràng chiếc U-oát đã bị cua quá trớn, vào sát mép đường bên phải, rất khó
để làm tiếp một cú “cắt đầu” xe phía sau. Nhưng con mẹ chúng mày...
chuyện gì thế kia...! Những sát thủ chuyên nghiệp của Mối Chúa chỉ có
khoảng vài giây cười cợt và chửi thề khi chứng kiến chiếc U-oát nghiêng
sang một bên, chạy bằng hai bánh như trò ảo thuật thảm hại đến tức cười.

Kẻ cầm lái chiếc Xuyên lục địa chỉ giật mình nhận ra gã bị mắc bẫy

vào đúng khoảnh khắc cái vực thẳm đã đen ngòm ở ngay trước mắt. Gã và
đồng bọn ngồi trong xe có thêm vài giây để cảm nhận mình đang rơi tự do
trước khi mọi thứ trở nên tĩnh lặng tuyệt đối.

Trời vẫn đổ mưa sầm sập.

Những người ngồi trên chiếc U-oát nhận ra mối đe dọa không còn, bèn

cho xe chạy chậm lại. Bấy giờ tay lái xe già đời, từng lăn lộn ở Trường Sơn
mới khẽ nói:

- Thoát rồi! So với tính toán, lệch mất vài mét.

Người ngồi bên, cao to, hỏi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.