MỐI CHÚA - Trang 38

trong cặp ra mấy cục như vậy, giọng cố làm ra thân mật bảo với ông Xã
trưởng:

- Bố tôi chẳng may lâm bệnh mất rồi, - Tôi thấy ông ta chớp chớp mắt

- trước khi mất, ông ấy muốn chuyển đến bác mấy cái gói này. Lời dặn của
người sắp chết thì không thể làm sai. Tôi chỉ là người chuyển hộ, mong bác
giúp tôi hoàn thành tâm nguyện của người quá cố.

- Tôi chia buồn với anh nhé, đột ngột quá - Ông Xã trưởng cảm thấy

có chút ân hận - Hồi ông ấy về đây còn hồng hào đỏ đắn lắm cơ mà, sao vội
ngã bệnh mà ra đi nhanh vậy.

Ông Xã trưởng cúi xuống trong khi nói. Rồi ông ấy ngẩng phắt lên

nhìn tôi:

- Ý nguyện cuối cùng của bố anh chắc không chỉ là chuyển giúp mấy

cái gói này. Nhưng tôi nói rồi, bao nhiêu với tôi vẫn là quá ít so với những
gì mà chúng tôi mất đi - Giọng ông ta dịu xuống - đừng làm thế anh thanh
niên đẹp trai và trông rõ là nhân từ ạ. Tôi biết cụ thân sinh ra anh là người
tốt, đàng hoàng. Tôi trông anh cũng rất có cảm tình. Nhưng đừng bắt con
cái chúng tôi thành lũ mèo hoang để bọn săn người bắn tỉa. Tôi biết có
những kẻ cả đời chỉ làm mỗi một việc là vác chim đi phá trinh gái nhà lành,
cộng lại để khoe chiến tích; tôi biết có những kẻ chỉ đến để phun ra một
đống giang mai, sida và trăm thứ nhơ nhớp khác. Rồi chúng nó sẽ bu về
đây khiến tôi phải rào làng kháng chiến thì rất không hay. Anh cầm lại
giúp. Cả những gói này nữa, anh cũng mang đi giúp cho.

- Bác vẫn chưa chịu hiểu bản chất của sự việc. Này nhé, dù có xây sân

gôn, hay xây cái gì khác, cũng đều nhằm vào lợi ích của các bác cả đấy
chứ. Cái hồ nước tự nhiên kia, mỗi năm cho các bác bao nhiêu tấn cá?
Đồng ruộng manh mún kia mỗi năm cho các bác bao nhiêu tấn lúa? Mấy
trăm con gà con vịt liệu có đủ để các bác đổi đời? Để con cái các bác được
học ở những trường tốt nhất? Hay cứ khiến họ oán hận các bậc phụ huynh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.