MỐI CHÚA - Trang 43

- Một Xã trưởng hiếm có - Tôi nhấn mạnh - trong sân khấu quyền lực

hiện nay. Ông ta biết rõ mình chỉ là con tép riu, một hạt bụi, chả có bất cứ
khả năng kháng cự nào trước những quyết định sẽ được ban hành và ông ta
chỉ còn phải cúc cung thi hành. Vậy mà ông ta lại tự coi mình như một
người hùng, một người có nghĩa vụ lương tâm phải xả thân vì quyền lợi của
người khác và sẵn sàng đương đầu. Những lý lẽ của ông ta khiến tôi đi đến
suy nghĩ, liệu chúng ta có nhất thiết, bằng mọi giá phải lao vào cái dự án rất
hóc này không? Ý tôi là, chúng ta có cần phải lắng nghe nguyện vọng của
hàng vạn người thêm một lần nữa...

Câu hỏi của tôi buông vào một khoảng không hoàn toàn trống rỗng.

Tôi chỉ nhận ra điều này sau đó vài phút. Bởi vì, cách mà mọi người tiếp
nhận điều tôi trình bày giống như đang nghe một bản thuyết trình dài dòng
và không cần thiết nhưng chưa tiện cắt ngang.

- Ở đây không còn chỗ cho sự mủi lòng! Chúng ta đang bàn cách triển

khai dự án - một thành viên thuộc nhóm “bố già”, hay theo cách chúng tôi
vẫn gọi là các papa, nói tiếp vào như thể ông ta mới là người điều hành
buổi họp và những gì tôi trình bày là tào lao, chuyện phiếm.

- Thế thì bàn vào việc đi. - Một ý kiến khác.

Tôi để ý xem mẹ phản ứng ra sao nhưng bà hoàn toàn im lặng. Bà

muốn con trai bà phải tập đương đầu với những tình huống mà một thủ lĩnh
sẽ phải coi là chuyện bình thường. Cũng có thể chỉ là tôi đoán thế.

Tôi quyết định nhắc lại:

- Mọi người cần tập trung nghe cho rõ điều tôi vừa trình bày, rằng

chúng ta có nhất thiết phải triển khai bằng mọi giá dự án sân gôn chắc chắn
sẽ gây tai tiếng này không? Vả lại, chúng ta chưa nắm được bảo bối trong
tay để bỏ qua họ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.