MỐI CHÚA - Trang 45

Những ý kiến đó mặc nhiên bác bỏ đề nghị của tôi một cách đầy mỉa

mai. Tôi lâm vào tình thế bẽ bàng, cả đến khi tôi nằm vắt tay lên trán trong
phòng làm việc. Nửa đêm tôi trở dậy uống trà thì đã thấy mẹ ngồi bên bàn
đọc sách của bố trước kia, tay lật nghiêng lật ngửa tấm hình bố chụp chung
với mẹ. Tôi ngửi thấy mùi hương trầm. Chắc mẹ rất nhớ bố. Bà thường
thắp hương mỗi khi cảm thấy chúng tôi chưa đủ lấp vào khoảng trống trong
tâm hồn bà.

- Con trai ạ, mẹ vừa thắp hương khấn bố phù hộ cho con đấy.

- Con cảm ơn mẹ!

- Đi ngủ đi, ngày mai con có nhiều việc phải giải quyết. Nếu được nói

thẳng ý nghĩ của mẹ, thì mẹ muốn con từ bỏ vị trí của bố, từ bỏ công việc
của bố. Từ bỏ tất. Chúng ta có đủ tiền để chơi suốt đời, không cần phải
kiếm thêm một đồng nào nữa. Vả lại, có lẽ con còn chưa biết ý nghĩ của bố
trước lúc ông ấy hấp hối. Ông ấy muốn nói điều mà mẹ vừa nói đấy. Nhưng
mẹ tự cảm thấy không có quyền đồng ý với bố con điều đó. Bố con đã bỏ ra
gần như toàn bộ sức lực cho cái cơ ngơi mà nhiều kẻ đang nhòm ngó. Vả
lại, có muốn thôi cũng không đơn giản như con nghĩ đâu. Con phải cứng
rắn lên. Muốn có bình yên thì phải tranh đấu đến cùng con ạ.

Tôi hiểu nỗi khổ khó nói của mẹ. Dưới tôi còn có đứa em gái. Mẹ

không nói thẳng ra rằng, mọi sự có thể rất nguy hiểm với nó, nếu tôi thối
chí bỏ cuộc. Vả lại nó cần thấy tôi như một tấm gương để mạnh mẽ, tự tin
bước vào đời. Nhưng quan trọng hơn là chừng nào công việc của chúng tôi
còn suôn sẻ, chừng đó mẹ mới cảm thấy thanh thản với bố và như đang
được ở bên ông.

... Ông Huyện trưởng tủm tỉm nhìn tôi từ đầu đến chân, như ước định

xem tôi đáng giá bao nhiêu và có đáng để ông ta hợp tác.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.