MỐI CHÚA - Trang 55

- Không ông ạ. Ông cho biết quý danh để tôi nói lại.

- Thực lòng thưa với bà - Tôi vừa nói vừa đưa danh thiếp - tôi còn

chưa biết tên ông chủ của bà, vì tôi là người thừa kế vị trí của bố tôi. Bố tôi
và chủ của bà có vài việc làm với nhau còn dang dở. Tôi có nhiệm vụ phải
tiếp tục, vì thế hôm nay tôi chỉ có ý định đến ra mắt ông ấy thôi.

- Tôi hiểu rồi. Nhưng chúng tôi chỉ là những người giúp việc, không

được phép biết những quan hệ của ông chủ.

- Vậy có cách nào không hả bà?

- Tự ông phải biết chứ. Tôi đang dở cho mấy con chó của ông chủ ăn,

xin phép phải vào ạ.

Người phụ nữ đeo tạp dề trở lui. Bà ta nhanh chóng mất hút sau những

chậu cây cảnh bày la liệt trước cửa nhà, bao xung quanh là cả một khuôn
viên rộng. Toàn bộ sự tĩnh lặng khiến tôi nghĩ đến một nơi cấm cung các tỳ
thiếp phạm lỗi của vua xưa kia. Nhưng chính cái không gian cổ kính ấy
khiến tôi hình dung tiếp con đường mình phải vượt qua còn rất khó khăn.
Gia thế ngầm nói lên quyền lực của chủ nhân. Những chủ nhân của loại
biệt thự như thế này thường rất lớn và không dễ có thể tiếp cận họ.

Tôi bảo bác tài cho xe quay về. Hẵng tạm thế đã.

Lần thứ hai tôi lại đến trước cửa căn biệt thự nhưng lại không gặp

may. Vẫn bà giúp việc hôm trước đứng bên trong nói ra là ông chủ không
có nhà.

Tôi bắt đầu hoang mang và mệt mỏi. Tại sao tôi lại phải gặp bằng

được một kẻ mà chính tôi cũng chưa biết ông ta là ai, quan trọng cỡ nào với
tôi? Ngộ nhỡ ông ta chẳng là ai cả thì thật bẽ bàng và tốn thời gian. Ngộ
nhỡ bố tôi đến vì việc khác, gặp người khác thì sao? Hoặc như ngộ nhỡ bác

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.