MỌI ĐIỀU TA CHƯA NÓI - Trang 211

Afghanistan, cậu ta không còn như trước nữa. Em hẳn phải hiểu điều đó
hơn anh chứ, phải không? Cậu ta chọn một cuộc sống khác.

- Không, em chẳng hiểu gì hết! Julia phản bác trong lúc hàm nghiến

chặt.

- Theo tin mới nhất anh có được thì cậu ta đang cùng vợ quản lý một nhà

hàng tại Rome. Bây giờ, nếu em vui lòng thứ lỗi cho anh, anh có những
khách mời khác phải tiếp chuyện. Rất vui được gặp lại em, anh lấy làm tiếc
vì cuộc trò chuyện này quá ngắn ngủi. Em sắp rời khỏi Berlin à?

- Ngay sáng ngày mai! Julia đáp.
- Em vẫn chưa tiết lộ cho anh biết mục đích chuyến đi lần này của em tới

Berlin, em đi công tác à?

- Tạm biệt, Knapp.
Julia bước đi không quay đầu nhìn lại. Cô rảo bước và khi vừa bước qua

khung cửa kính lớn, cô bắt đầu chạy thêm tấm thảm đỏ về phía chiếc xe
đang chờ sẵn.

* * *

Về tới khách sạn, Julia vội vã băng qua đại sảnh và mở cánh cửa bí mật

dẫn ra hành lang của xưởng giặt là. Cô cởi chiếc đầm, đặt nó vào đúng chỗ
trên chiếc mắc áo rồi xỏ lại chiếc quần jean và áo len chui đầu. Cô nghe
đằng sau có tiếng ho khẽ.

- Có thể gặp cô được chứ? Người thường trực hỏi, một tay ông đang che

mắt, tay kia giơ ra trước một hộp khăn giấy Kleenex.

- Không! Julia nấc lên.
Người thường trực rút một chiếc khăn giấy rồi đưa qua vai cho cô.
- Cảm ơn ông, cô đáp.
- Lúc nãy khi cô đi ngang, tôi trông hình như lớp trang điểm của cô đã bị

nhòe mất đôi chút. Buổi dạ hội không được như cô trông đợi ư?

- Nói thế còn là quá nhẹ, Julia vừa đáp vừa sịt mũi.
- Than ôi, chuyện tương tự đôi khi vẫn xảy ra... Việc gì không dự tính

trước bao giờ cũng phải chấp nhận rủi ro!

- Nhưng từ đầu đến cuối chuyện này chẳng có gì là được tính trước cả,

khỉ thật! Chẳng có điều gì cả, kể cả chuyến đi này, cả khách sạn này, cả

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.