MÔI KỀ MÔI - Trang 157

hơi thở gấp gáp có phần hổn hển phát ra từ lỗ mũi. Nàng ấn anh xuống và
bắt đầu cuồng nhiệt...

Mọi thứ với Laurel thật khác biệt. Ngọt ngào hơn, quyến rũ hơn, và theo
cách nào đó, đơn giản hơn. Ở bên nàng cảm giác thật tuyệt diệu.

Và anh muốn giữ điều đó, tiếp tục, xem còn gặp lại nơi nào nữa không.

Nhưng ngay bây giờ anh cần dừng nàng lại trước khi anh xé tấm ga trải
giường thành hai mảnh. Anh vuốt tóc nàng thật nhẹ, không muốn làm nàng
giật mình. Laurel khẽ phát ra tiếng “Ừm-ừm-được” trong cổ họng, ôi, tệ
thật. Anh ôm lấy đầu, cố gắng kéo nàng ra, nhưng nàng vẫn không chịu.

Russ rên rỉ. Anh siết chặt hơn nữa mái tóc nàng, cần cái gì đó để bám giữ
chứ không anh sẽ bay vụt lên vì sung sướng mất.

Laurel rất kích động, mắt nàng mở to. Anh nên dừng lại, nên để nàng thở,
nhưng trời ơi, cảm giác quá tuyệt diệu, từng xăng ti mét, tất cả tập trung
vào niềm hoan lạc tuyệt đỉnh mà miệng nàng mang lại cho anh, và anh cứ
để mặc mình thốt ra những tiếng rên rỉ, và tỏ ra đồng ý.

Anh cứ để vậy đến tận giây cuối cùng anh còn chịu được. Laurel đang thở
mạnh, lau đôi môi ướt bóng loáng.

Những ngón tay run run của anh đã tìm thấy bao cao su. Laurel đang quỳ
trên giường, vuốt tóc ra phía sau gáy, đợi anh. “Nằm xuống,” anh bảo nàng,
trước khi túm lấy nàng và chặn nàng khỏi nỗi thèm khát nặng một trăm tám
mươi pound của anh.

“Không.”

“Không?” Russ chỉ cố gắng để không gầm ghè. “Sao lại không? Anh đang
chết đây Laurel này.”

“Anh nằm xuống.” Laurel đẩy vai anh, mắt nàng lóe lên vẻ không-thật-
ngây-thơ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.