MÔI KỀ MÔI - Trang 162

đệm lò xo của nàng đã bị rơi. Anh toét miệng cười. Không gì giống vũ điệu
trên giường mạnh đến nỗi hỏng cả giường.

Anh kéo tấm chăn đắp cho nàng, gấp nó vào hai bên vai và cúi xuống hôn
lên bả vai.

Đang đi vào phòng tắm, cái máy vi tính làm anh dừng lại. Anh tò mò muốn
xem tất cả mail của Dean và chính xác hắn và Laurel đã nói chuyện gì. Cả
bây giờ, và trước khi nàng biết hắn là tên lừa đảo. Nhưng anh không biết
thứ chết tiệt gì về vi tính cả và anh không thể vẽ đường dựa vào mail của
nàng được. Mà tất nhiên, anh tin rằng Laurel đã kể với anh mọi thứ.

Nàng không phải loại người dối trá hay giấu giếm sự thật.

Vì thế, anh lo lắng cho cuộc điều tra này. Anh không muốn nàng dính líu gì
nữa, tránh xa Dean ra. Anh muốn hắn bị bắt rồi bị treo hai hòn lên bao
nhiêu, thì anh muốn Laurel an toàn còn hơn thế nữa.

Thế nên họ chỉ bắt kẻ đê tiện mà không cần có Laurel.

Sau khi vào nhà vệ sinh, anh mặc quần nhỏ, vỗ đùi cái đét. “Tiếp đi, Ferris,
xuống tầng dưới và kiếm gì uống thôi.”

Ferris nhảy khỏi bàn xuống ngồi cạnh anh, làm anh sửng sốt.

“Được rồi.” Anh cười với con mèo.

“Hóa ra mày không phải quá tệ. Mày nghĩ tao có thể huấn luyện mày mang
cho tao một lon bia không?”

Ferris ngước nhìn anh khinh bỉ khi cả hai cuốc bộ xuống tầng một, âm
thanh duy nhất trong ngôi nhà rộng lớn là tiếng của một cái đồng hồ to đâu
đó sâu trong hốc tường tầng trệt.

Russ cười. “Không đẩy nữa à?”

Ferris cọ vào chân anh, và Russ từ bỏ ngay mọi ý nghĩ giết nó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.