MÔI KỀ MÔI - Trang 163

“Chị chắc không?” Laurel nhìn vào hình mình trong gương và cố gắng
không hoảng sợ.

“Chắc! Nếu em thay đổi, chị sẽ không bao giờ đổi ca cho em nữa.”
Catherine đứng cạnh nàng, nhìn rất giống ngôi sao điện ảnh Johnny Depp
trong phim.

Mái tóc rối, quần áo xẻ lung tung, móng tay dài - tất cả như thế đấy.

Cat có điểm vài đường kẻ sọc màu vàng hoe và một hình xăm hoa-hồng-và-
cây-leo vắt ngang khung xương chậu.

Cái áo sơ mi của của cô xẻ từ chỗ đó, mà quần nhỏ thì trễ quá không thể
che được.

Catherine là như vậy. Nhìn cô thật tự tin và quyến rũ.

Laurel cảm thấy mình như nữ sinh hư hỏng. Chính xác là Catherine đang
nhìn nàng như vậy, nàng nghĩ.

“Xem này, bọn chị hoàn toàn không thể nào làm em thay đổi được, sẽ
không được. Em phải sống đúng là em, chứ không phải để bọn chị phải đẩy
từ phía sau thế. Em giống như mọi cô gái cực kỳ ngoan ngoãn, cho nên bây
giờ em vẫn là cô gái ngoan không thế.”

Quả là những lời nhận xét quá đúng với những gì nàng đã xử sự trong thời
gian gần đây. Nàng vẫn đỏ mặt khi tưởng tượng đến lúc thức giấc buổi sáng
hôm ấy, vẫn còn dính kẹo nhớp nháp, và vẫn còn ướt. Gần chín giờ sáng
nàng mới tới chỗ làm, nàng yêu buổi sáng đó.

Nàng vẫn muốn được sống cuồng nhiệt. Ở đây.

Mặc chiếc váy ngắn kẻ sọc, áo nịt màu đen, đi đôi giày cao gót hiệu Mary
Janes, và một cái chóp nhọn màu đen cứng đơ bọc trong một cái chóp khác
màu trắng treo cách khoảng ba inch phía trên thắt lưng. “Chị có thấy tóc
phồng quá không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.