MÔI KỀ MÔI - Trang 176

Nếu không phải vì đang đi đôi giày Mary Janes thì nàng sẽ đá anh một cái,
nhưng nàng sợ làm anh đau, mặc dù không bằng một phần cú giật mạnh
của anh, không thể tin được anh lại đưa nàng lên cao thế này. Nàng cũng
không muốn làm cảnh tượng này thêm lố bịch, hàng tá người đang trố mắt
nhìn theo.

Vậy nên nàng để hai khuỷu tay trên vai anh và cố gắng làm ra vẻ đáng giá
một chút, giống như nàng là nữ hoàng Ai Cập bị anh đầy tớ tống lên xe bò
chạy quanh.

Shane vẫy vẫy nhè nhẹ từ phía trong cánh cửa chính đang mở. Ánh sáng
chói lòa của mấy cây đèn đường và không khí lạnh cùng lúc đập vào người
nàng.

Jerry nhìn Russ nhấc Laurel lên vai rồi cứ thế lôi ra phía cửa. Như thế
không bao giờ là chuyện hay ho cả.

“Ôi Chúa ơi!” Bạn của Laurel vỗ tay. “Anh nhìn thấy rồi chứ? Thật đáng
ghét, thô lỗ, vô nhân đạo. Sao anh không đi mà cản anh ta lại?”

Jerry đảo mắt. Có thể Russ đã làm một việc thật ngu ngốc, nhưng đến nỗi
như loại phản ứng mà cô ả đang miêu tả. Cơn phẫn nộ của cô ta đập vào
các dây thần kinh của anh, cùng với mười tám sắc thái khác nhau của màu
vàng hoe và màu đen trong mái tóc của cô, chuỗi hạt kéo dài giữa tai với
mũi cô giống như một dây quần áo liên tiếp trong tiệm giặt là.

Kẻ-căm-ghét-đàn-ông đây mà. Anh nhận ra ngay kiểu của ả. “Tôi sẽ để họ
giải quyết với nhau ngoài đó vài phút rồi mới ra sau.”

Anh tính ít nhất cũng phải có đủ thời gian uống một cốc bia chứ. Anh huơ
tay gọi một trong những cô gái phục vụ mặc tạp dề có phù hiệu Bud.

“Làm gì ngoài đó chứ? Thực tế anh ta là kẻ quá thô lỗ còn gì?”

Đúng rồi, ngoài anh ra không ai gọi Evans là kẻ thô lỗ. “Anh ta đang tìm cô
ấy. Rõ ràng cô nàng đang ở đây.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.