MÔI KỀ MÔI - Trang 194

Nàng đi chậm lại, sự thèm muốn lại lăn qua người nàng làm nàng run lên.
Trong tâm trí nàng hiện lên cảnh anh liếm lớp bột đó khỏi ngực nàng, làm
nàng nghẹt thở, bụng thắt lại.

Anh nhìn thấy nàng, đôi mắt đắm đuối, anh từ từ nhếch mép cười thật khêu
gợi làm nàng nuốt nước bọt đánh ực.

Russ vẩn vơ quay quay cái dây kẹo, đầy khiêu khích, hai má Laurel như
bốc cháy. Nàng không biết anh có thể làm gì với dây kẹo đó, nhưng rõ ràng
anh lại có ý tưởng gì đây.

Anh hất đầu lên rồi gật xuống dây kẹo, như thể đang hỏi nàng có chấp
thuận không.

Laurel ra hiệu có. Rồi quay lưng lại, trái tim nàng đập mạnh, trước khi nàng
có thể hoàn toàn bị lộ cảm xúc của mình.

Laurel tiến tới chỗ Jerry và chạm vào tay anh. “Chào, Jerry.”

“Chào, Laurel à.” Anh nhìn nàng ngạc nhiên. “Russ muốn mời cô đi ăn
trưa, nhưng phải báo cho cô biết là có kỳ đà cản mũi rồi. Tôi cũng đói.”

“Chắc chắn được. Tôi thích thế.” Nàng đẩy cái túi ni lông về phía anh ta,
xấu hổ vô cùng vì phải làm cái việc vặt vãnh này. “Cat muốn tôi đưa cái
này cho anh.”

“Thật sao?” Jerry đánh rơi gói kẹo bơ, cầm cái túi. “Cái gì thế?”

“Chắc là mấy thứ anh... quên ở chỗ chị ấy.” Laurel lắp bắp nói cho hết câu
rồi bước đi, hy vọng anh ta không nhìn vào trong.

Nhưng anh ta nhìn rồi. Jerry cười, rồi toe toét với nàng. “Cảm ơn. Cô ta có
ở đây không? Catherine ấy? Tôi muốn nói chuyện với cô ấy.”

“Ồ...” Được, nhưng chị ấy đang trốn tránh anh, lời đề nghị có vẻ không
hấp dẫn lắm.

“Cô ta đang trốn hả?” Jerry nhìn rất thích thú.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.