MÔI KỀ MÔI - Trang 192

John ngẩng lên nhìn họ hiếu kỳ.

Nhưng Laurel hất tay Cat ra, không dè dặt nữa. Nàng đã nhìn thấy lờ mờ có
gì đó và muốn kiểm tra lại. Đúng như nàng thấy. “Một chiếc quần nhỏ! Tất
nữa.”

Nàng trừng trừng nhìn Catherine đầy giận dữ. Tại sao Cat muốn đưa đồ
nhỏ cho Russ? Đồ nhỏ của nam.

“Suỵt! Đừng nói to. Chúa ơi.” Cat cắn móng tay và kéo nàng ra phía cửa,
cách xa John. “Xin lỗi, Laurel, chuyện này thật tệ.”

“Chị ngủ với... Russ của em à?” Anh ta là của nàng hay cái gì cũng được.
Laurel thấy sàn nhà như nghiêng đi, đầu óc quay cuồng, dạ dày chua loét.

“Không! Chúa ơi, không, không, tất nhiên là không. Anh ta không bao giờ,
chị không bao giờ...” Catherine chộp lấy tay nàng lắc lắc. “Không, còn tệ
hơn thế. Chị... với Jerry.”

“Jerry? Jerry Anders, đồng nghiệp của Russ?” Laurel nhắc lại không ra hơi,
chắc chắn là nàng đọc nhầm.

Cat và Jerry? Giống như hàng ngàn mũi dao đâm vào người nàng nhưng
nàng cũng thấy như được an ủi. Hai người đó có đi cùng nhau đâu nhỉ?

“Đúng thế, Jerry. Đó là đêm ta đến câu lạc bộ và Russ để lại Jerry không có
xe pháo gì. Chị cho anh ta dùng điện thoại, tiếp theo chị nhớ là mở một
chai rượu Tequila và chị cởi quần áo ra. Tiếp theo là anh ta.” Catherine
rùng mình.

Laurel đưa tay che miệng, vừa khiếp sợ vừa muốn cười đến cuồng loạn.
“Ôi Chúa ơi!”

“Và khi chị tỉnh dậy, chị rất xấu hổ, chị chỉ tống cổ anh ta ra ngoài. Hai
ngày sau lúc đang hút bụi chị mới thấy cái quần lót của anh ta sau sọt rác
và đôi tất ở dưới gầm giường. Chị không biết làm gì cả. Ném đi thì thô lỗ
quá, nhưng chị không thể giữ lại. Mấy đồ này làm chị phát điên, như chế

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.