MÔI KỀ MÔI - Trang 211

những gì trên người nàng vẫn bước lên dãy cầu thang thứ hai, nàng quay lại
khi biết anh đang nhìn mình.

Nhưng họ cần lên giường và bao cao su nên nàng không thổi bùng ngọn lửa
yêu đương trên tấm thảm trải sàn - nàng chưa muốn làm mẹ bây giờ.

Một phút nữa trôi qua, đó có thể là khả năng thực sự.

Đôi tay Russ vòng ôm lấy lưng nàng, đi cạnh nàng, giữ thăng bằng cho
nàng và làm thân thể nàng rực cháy. Anh có đôi tay to, đôi tay thô ráp, bàn
tay vụng về với những nốt chai và không biết dùng đũa, nhưng khi chạm
vào nàng thì đôi tay ấy hoàn hảo, điêu luyện, đầy chiếm hữu.

Khi hai người dừng lại trước cửa phòng nàng, Russ cởi giày ra, kéo quần
xuống. Chờ đợi. Laurel cũng làm vậy, lắc người và bám lên tường, phía
trong ngực nàng như có những bóng khí heli lạ lùng. Nàng cảm thấy ngực
mình phồng lên, sợ hãi, căng đầy như sắp nổ tung.

Nàng cởi tất ra, để đôi tất lộn dở lên chiếc quần của anh, rồi lại với lấy tay
anh. Dẫn anh tới chiếc giường, nàng bước cẩn thận qua nền nhà lạnh giá,
vẫn biết đây là lần đầu tiên nàng chủ động, lần đầu tiên nàng khởi xướng
chuyện này. Anh đồng ý để nàng dẫn dắt mình, và anh tựa vào mép giường
khi nàng vẫy anh ngồi xuống.

Laurel muốn thế này, muốn anh, muốn đêm nay anh thấy và cảm nhận được
tất cả những gì nàng đang cảm thấy. Để biết rằng nàng yêu anh.

Nàng quỳ gối xuống đầu giường.

Đôi mắt Russ nhắm lại, cái miệng trễ xuống.

Đôi tay Russ đặt trên giường, và nàng thoải mái vì không bị anh giữ đầu.
Nàng muốn tự mình thực hiện tất cả. Làm chậm một lúc đã.

Trong căn phòng tối, chẳng có bóng điện nào ngoài ánh trăng đang cố len
lỏi qua chấn song của khung cửa chớp, Laurel yêu Russ bằng miệng và đôi
tay. Hai bầu ngực nàng cọ trên tấm chăn nhức nhối, đôi mắt nàng nhắm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.