MÔI KỀ MÔI - Trang 282

“Cái tên đó luôn nhắc anh nhớ đến lần đầu gặp em. Một chú thỏ non ngọt
ngào và náo nhiệt.”

Trong khi rõ ràng anh nghĩ cái tên thật đáng yêu thì Laurel lại thấy xấu hổ.
“Nghe không vui tai lắm Russ ạ!”

Anh bối rối. “Chắc chắn, nó hay mà. Có nghĩa là anh bị em hút hồn ngay
giây đầu tiên anh nhìn thấy em. Nghĩa là anh nghĩ em là người tốt.” Kéo cái
chăn xuống, để lộ đôi bầu ngực và bụng nàng, anh nói: “Nếu em không
thích, anh sẽ không gọi em thế nữa, cũng chẳng quan trọng. Nhưng ta có
thể quên cái tên hiệu ngớ ngẩn đó đi được không? Anh muốn kiểm tra mấy
mũi khâu của em rồi chứng thực lời hứa hôn của chúng mình bằng một nụ
hôn nữa.”

Khi những ngón tay anh lang thang giữa hai đùi nàng, nàng cho rằng một
nụ hôn không phải là tất cả những gì xuất hiện trong tâm trí anh. Nàng đoán
đúng. Bây giờ tay anh đang đẩy vào sâu tạo nên một cảm giác thích thú,
nàng quyết định anh có thể gọi nàng là chuột túi vì tất cả những điều nàng
quan tâm cũng được. Nàng biết anh yêu nàng, tôn trọng nàng. Nàng biết
Russ là một người đàn ông chung thủy và chân tình, anh sẽ gắn bó với nàng
trên cả chặng đường dài. Và nàng cũng chỉ muốn anh như vậy, rất muốn.

“Em không cần uống Tylenol đâu. Hôm nay em thấy khỏe.”

“Anh thậm chí còn làm em khỏe hơn nếu mình làm chuyện ấy và em ở
trên.” Anh nhìn nàng, tìm kiếm sự chấp thuận.

Vì vết đau duy nhất trên người nàng là chỗ hơi thở nóng bỏng của anh đang
thổi vào hơi ấm của sự sống, nên Laurel gật đầu. Nàng thở gấp trong khoái
lạc khi Russ ngay lập tức tách đùi nàng ra một chút.

Russ nằm nghiêng xuống và tay anh lần lữa trên những đường cong của
nàng, anh khao khát đường cong ở hông nàng. Nàng đẹp quá, người mềm
lả và khẽ rướn về phía anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.