MÔI KỀ MÔI - Trang 284

Chương Kết

Laurel đưa những ngón tay mát lạnh vuốt cho phẳng vạt váy phía trước và
liếc mắt hết nhìn người phiên dịch ngôn ngữ ký hiệu lại nhìn lên sân khấu,
để nàng có thể thấy mọi thứ đang diễn ra. Nàng đã đứng sau cánh gà gần
hai năm trời để chờ đợi thời khắc này, và nàng không muốn bỏ lỡ một thứ.

Nền bê tông của phòng tập thể dục rung lên, tiếng ầm ầm đập lên chân
nàng khi hàng trăm cử nhân đi qua để nhận bằng tốt nghiệp. Nàng đã chờ
đợi, làm việc và mơ ước để tiến tới bục vinh quang của ngày hôm nay, và
bây giờ khi đứng trên đó rồi thì nàng rất hồi hộp, nàng sợ sẽ bỏ lỡ một ký
hiệu nào đó từ người phiên dịch đúng lúc nàng quay đi.

Nàng bồn chồn trong ghế ngồi của mình, và quay đầu nhìn mọi hướng, lướt
mắt khắp cả sân vận động lần nữa. Nàng không thể tìm thấy Russ giữa rất
nhiều khuôn mặt trong đám đông tối thăm thẳm, ánh đèn chỉ chiếu tới
những người sẽ tốt nghiệp hôm nay. Nhưng nàng biết anh có ở đó, luôn như
vậy, nâng đỡ nàng, yêu thương nàng. Như nàng ủng hộ và yêu anh, từng
giây phút trong mỗi ngày.

Một cậu ngồi cạnh đập vào chân nàng. Cậu ta cũng điếc, và họ đã nói
chuyện suốt buổi lễ trù bị ngày hôm qua. Cậu ta ít hơn nàng vài tuổi, tốt
nghiệp ngành luật và nhận bằng kỹ sư.

Chúng ta cạnh nhau. Anh ta chỉ tay và mỉm cười.

Laurel hít sâu và cố giữ bình tĩnh. Cảm ơn.

Đây rồi. Nàng là một giáo viên, hoàn toàn được chứng nhận và sẵn sàng lên
lớp vào cuối mùa hè này. Mặc dù rất hồi hộp, nhưng nàng vẫn cảm thấy cực
kỳ ổn.

Nàng đã làm được. Với niềm vinh dự. Nàng đứng lên và nở một nụ cười
sáng chói với người phiên dịch.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.