MÔI KỀ MÔI - Trang 286

Cat đảo mắt, vuốt lại vài lọn tóc rối màu đỏ của chị ấy. “Mấy cái tên hiệu
hai anh em đặt cho bọn chị nghe vui tai nhỉ? Laurel là thỏ con, chị là đồng
bóng, và bây giờ con gái chị là xấu xí. Cẩn thận cái đầu cậu sưng vù lên
không kịp bông băng gì đâu.”

Russ bật cười và hơi nghiêng sang trái, hy vọng nhìn qua được cái cột.
“Bọn tôi chỉ đặt tên hiệu cho những ai bọn tôi quan tâm thôi.”

Jerry bắt đầu giậm chân. “Cái túi tã lót đâu?” Một giây sau anh ta lôi một
gói bánh Cheerios ra.

“Con không đói đâu,” Cat nói, nhìn mặt con gái xem có dấu hiệu đòi ăn
không.

“Cái này không dùng cho trẻ em. Anh đang đói. Đợi mãi.” Jerry bốc một
vốc ngũ cốc cho vào miệng.

Cat hôn lên má Jerry, cái má phồng lên vì miệng cậu ta đầy ngũ cốc, và
cười toe toét. “Anh là trẻ lớn.”

Russ gần như gãy đôi người khi nhìn thấy Laurel đứng lên sân khấu trong
bộ váy và chiếc mũ cử nhân. Anh vỗ vào chân cậu em. “Cô ấy kia kìa.”

Ôi Chúa ơi, anh quá tự hào về nàng. Cưới được Laurel là điều tuyệt diệu
nhất trong đời, hơn bất kỳ điều gì anh từng tưởng tượng được. Mỗi ngày là
một món quà và họ cực kỳ hạnh phúc trong ngôi nhà mới cùng với Sean.
Thật tuyệt vời khi thấy Laurel đạt được các mục tiêu của mình, đối mặt với
bao thách thức và vượt qua hết.

Nàng là tất cả đối với anh, là vợ anh.

“Laurel Wilkins-Evans, cử nhân khoa học nhân văn.”

Ban tổ chức không cần đọc tiếp nữa, vì tên của cử nhân tiếp theo đã vang
lên rồi, nhưng Russ không thể làm gì được ngoài việc hét lên, đứng bật dậy
vỗ tay cổ vũ khi Laurel đứng lên nhận bằng tốt nghiệp. Mẹ của Laurel đứng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.