MÔI KỀ MÔI - Trang 89

Ferris chớp mắt nhìn nàng, trông hoàn toàn vô tội. “Lại đây nào, cậu bé.”
Nàng tặc lưỡi, giơ mấy ngón tay ra. Con mèo rón rén đi tới, ngửi ngửi mấy
ngón tay của cô chủ.

Laurel ngồi hẳn xuống sàn, bế con mèo đứng dậy, nàng dùng cả hai tay đỡ
cả thân hình ục ịch của nó. Nàng quay lại bảo Russ: “Để em cho nó vào
phòng tắm.”

“Anh không động gì đến nó đâu.” Russ nói, có vẻ rất khó chịu. “Chỉ có lúc
đi ở phòng lớn anh túm mông nó thôi”

“Được rồi. Xin lỗi mà.” Nàng thật sự không thể tưởng tượng được Russ lại
có thể làm đau một con vật, đó chỉ là phản ứng bản năng của nó thôi.
Laurel quay ra bóp bóp chân con mèo, cho nó thấy nàng không nghĩ nó bị
vu khống. Nhưng nàng chưa kịp làm gì thì Ferris đã lao tới cào vào cẳng
tay của Russ.

Thật may cho anh vì con mèo không còn móng vuốt ở hai chân trước,
nhưng nó vẫn làm Laurel giật mình, chút xíu nữa thì con mèo tuột khỏi tay
nàng. Nàng kéo nó lại và nhìn xuống tỏ ý khiển trách. Bình thường nó hiền
lắm cơ mà.

Russ trừng trừng nhìn Ferris, nó cũng trừng mắt nhìn lại.

“Nó dữ thế!” Nhìn Russ có vẻ như mất thể diện lắm, Laurel bật cười.

Nàng buồn cười vì nhận ra mình đang đứng đây, chỉ mặc quần áo lót, lông
của Ferris cọ vào da bụng nàng nhột quá. Nàng bước nhanh vào phòng tắm.
Chúa ơi, có một anh chàng thám tử gần như trần truồng trong phòng ngủ
của nàng và một con mèo kiên quyết ngăn nàng ngủ với đàn ông còn hơn
cả mẹ nàng.

Laurel vứt Ferris xuống sàn phòng tắm, chẳng nhẹ nhàng như bình thường.
Nàng đóng cửa phòng lại ngay, không kịp nhìn cả hình mình trong gương
nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.