MÔI KỀ MÔI - Trang 95

Hai tay nàng buông xuống giường, chân tay không còn cảm giác để cử
động nữa, tất cả đều tê cứng, trong khi anh vẫn tiếp tục thoi vào người
nàng, thân thể nàng vẫn hòa quyện với anh.

Cảnh tượng ấy, cảm giác ấy, trong mơ nàng cũng chưa thấy. Laurel nhìn
anh đang bối rối, thân thể nàng đã no nê và thỏa mãn. Điều náy thật đáng
để nàng chờ đợi bấy lâu.

Mặc dù nàng thật sự hy vọng sẽ không phải trải qua sáu năm như vậy nữa,
nàng biết đêm nay sẽ giúp nàng thoát khỏi mọi thứ nếu nàng muốn.

Russ đổ sụp lên người nàng, nàng thấy rõ mồ hôi đầm đìa ở viền môi trên
khi anh cọ vào da thịt nàng. Nhúm tóc mái ướt sũng bết trên trán anh rủ
xuống ngực nàng. Anh nhắm mắt, thở mạnh, còn Laurel ngắm nhìn anh -
vừa biết ơn vừa vui sướng.

Anh vừa vòng tay xuống lưng nàng. Anh rất để tâm tới cảm xúc của một
người ít trải nghiệm như nàng, ngay cả khi anh đã nói anh không có thời
gian để hướng dẫn nàng trước.

Russ Evans là một người đàn ông thật quyến rũ. Khi gặp anh nàng nên chú
ý từng bước chân của mình, nếu không sẽ ngã nhào vì mải mê nhìn anh
mất. Mà như thế thì chẳng hay cho nàng chút nào, cho cả anh nữa. Khi nói
chuyện nàng đã từng tỏ rõ quan niệm về những mối quan hệ - nàng không
cần trông chờ mối quan hệ nào cả, nàng chỉ cần một người đàn ông.

Nàng đã có.

Anh mở mắt, rướn miệng lên cười ngạo mạn. “Tốt hơn chứ?”

Nàng gật đầu. “Chưa bao giờ tuyệt vời như thế.”

“Tốt rồi.” Anh quay người rời tấm ngực trần đang ẩm ướt và mát lạnh của
nàng. Anh vuốt lại tóc cho nàng, rồi kéo cái ga giường đắp cho nàng.
“Người yêu nhỏ ơi, anh không thể ở đây cả đêm được.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.