MÔI SÚNG (THẦN THƯƠNG) - Trang 188

Trở về phòng lấy đi bức tranh ‘Vạn mã tề âm’, Hình Minh cáo biệt

Hướng Dũng và Đường Uyển, bỗng nhiên tâm huyết dâng trào dự định đi
dạo chợ hải sản.

Vừa mới nghĩ xong thì trên trời vang lên tiếng sấm, mưa nhẹ nhàng đổ

xuống, bây giờ đã gần đến giờ cơm tối, cậu ngày hôm nay như bị chọc
trúng chỗ ngứa, đặc biệt muốn ăn ốc móng tay, thịt heo béo ngậy, chưng,
luộc, rán lúc nào cũng có thể ăn được, nhưng mà rượu đế nhắm với ốc
móng tay, thần tiên mới hưởng cuộc sống như thế.

Vội vội vàng vàng ra khỏi cửa, trong người không mang đủ tiền lẻ, Hình

Minh ngồi xổm tại một quán hàng rong bán ốc móng tay, một bên nâng bức
tranh giá trị kia, một bên nhiệt tình khua môi múa mép, vì mấy đồng tiền lẻ
mà cùng người cò kè mặc cả. Lúc sau người bán hàng bị cậu lải nhải đến
hết cách, thở dài, người đài Minh Châu các cậu ai cũng keo khiệt thế hả.

Hình Minh nở nụ cười, đôi mắt híp lại cong cong rất dễ nhìn. Cậu nói,

chú đã nhận ra tôi, còn không giảm giá cho tôi sao.

Mua xong ốc cùng rượu đế, trời không có dấu hiệu nào lại mưa lớn hơn,

rào rào, mưa tầm tã trút xuống. Hình Minh không né không tránh, chỉ đứng
ở giữa đường mờ mịt nhìn chung quanh, hoàn toàn không biết mình đi như
thế nào lại đến nơi này, cũng hoàn toàn không biết bây giờ nên đi hướng
nào.

Cậu vốn muốn gọi điện cho Tô Thanh Hoa, kết quả liếc mắt lại thấy bức

họa trên tay mình, ma xui quỷ khiến liền bấm số Ngu Trọng Dạ.

Cậu nói, thầy, đêm nay em có thể đến đó không?

Ngu Trọng Dạ nghe thấy trong điện thoại truyền đến tiếng mưa rơi và

tiếng còi xe, hỏi cậu, em đang ở đâu?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.