MÔI SÚNG (THẦN THƯƠNG) - Trang 205

Quay đầu lại đối mặt với một đôi mắt.

Đây là đôi mắt của loài động vật ăn thịt hoặc chỉ có người điên mới có

đôi mắt ấy, bạo ngược, huyết tinh, mờ mịt, đáy mắt tựa như không hề có
thứ gì, chỉ còn sót lại dục vọng nguyên thủy. Cậu bị đôi mắt này nhìn đến
sống lưng phát lạnh, đột nhiên cảm thấy sợ hãi.

Hình Minh giãy dụa bò lên cầu thang, lòng nói nếu như không trốn chạy,

sớm muộn cũng bị lão cáo già đang phát điên này giết chết ở trên giường.
Nhưng cậu cố sức làm sao cũng không cách nào rút được mắt cá chân từ
bàn tay Ngu Trọng Dạ, đành phải nhấc lên chân còn lại, dùng hết sức đạp
vào ngực Ngu Trọng Dạ —— bàn chân cùng lồng ngực va chạm vào nhau,
phát ra một âm thanh đáng sợ. Hình Minh còn lo lắng mình dùng sức đạp
quá nặng, ấy vậy mà Ngu Trọng Dạ nửa bước không lùi, lại còn nắm lấy
bắp chân của cậu, dùng sức kéo một cái.

Cứ như vậy bị túm xuống, đầu cậu va phả bậc thang, hoa mắt choáng

váng, xương cốt khắp người đau đớn như muốn vỡ nát, không còn khí lực
bò lên nữa.

Ngu Trọng Dạ dùng trọng lực toàn thân đè lên người Hình Minh, lấy

khủyu tay ghìm lại cổ của cậu, không nói một lời lần thứ hai từ phía sau
tiến vào.

Chân trời lại có một trận sấm sét. Trời mưa hết một ngày, cả thành phố

như sắp bị nhấn chìm đến nơi.

Tính khí thô bạo tại bên trong hẻm nhỏ ướt át đi vào rút ra, Ngu Trọng

Dạ không nói một lời, Hình Minh thất thanh rên rỉ.

Bọn họ từ đầu tới cuối hoàn toàn không có nói chuyện, giống như động

vật thời kỳ động dục, nguyên thủy mà phóng túng.

Hai người như mất trí, mất hồn, trúng độc của nhau.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.