MÔI SÚNG (THẦN THƯƠNG) - Trang 272

dưỡng thần, ánh trăng chiếu vào trên cửa sổ xe, lọt qua cửa sổ hắt lên mặt
hắn, phải chăng vì thế mà khuôn mặt lạnh lùng uy nghiêm ngày thường lúc
này lại nhu hòa hơn rất nhiều, đường viền khuôn mặt nhẹ nhàng êm dịu.

Hình Minh cảm thấy kinh diễm, vội vàng nhìn sang hướng khác, lung

tung nịnh nọt nói: “Thầy, tửu lượng của thầy thật tốt.”

“Chỉ là không dễ dàng để người khác lên mặt.” Nhìn sắc mặt Ngu Trọng

Dạ không việc gì, kỳ thực không như Tô Thanh Hoa say đến quên hết, hắn
đưa tay ra kéo Hình Minh vào trong lồng ngực mình, thỉnh thoảng lại xoa
bóp nhắt nhéo một cái, nhẹ nhàng âu yếm.

Một khi Tô Thanh Hoa không ở đây, Hình Minh liền tình nguyện đóng

vai sủng vật, như mèo con được ăn no trở nên ngoan ngoãn, không giãy
giụa, yên tĩnh nằm rạp người trên đầu gối chủ nhân. Mới vừa rồi một màn
của Ngu Trọng Dạ và Tô Thanh Hoa cùng bàn đối ẩm khiến cậu thật tò mò,
lão hồ ly này cùng sư phụ mình mặc dù nhìn quan hệ có vẻ không thân,
nhưng rõ ràng giao tình không cạn, vậy hắn có thể cũng quen biết cha mình
là Hình Hoành? Một vài vấn đề cứ quanh quẩn trong lòng, nhưng không
hỏi được, cũng không dám hỏi.

Đêm nay sơ hở trăm chỗ, cậu nên cẩn thận khâu lại, dốc lòng bù đắp,

không thể phạm thêm sai lầm nào khác.

“Chú Ngu, dạ dày chú đã như vậy, sau này ngàn vạn không thể uống

rượu như thế.” Lão Lâm vừa lái xe vừa quở trách ông chủ mình, giao tình
đều là cùng một chiến hào tích lũy mà thành, rõ ràng là thân phận chủ tớ,
cũng chỉ có lão dám nói thế với hắn.

Hình Minh nói chen vào hỏi: “Tình hình thế nào ạ?”

Lão Lâm trả lời: “Đại bộ phận dạ dày đều bị cắt bỏ, phẫu thuật khoảng

chừng mười năm trước, cấm hút thuốc cấm uống rượulà điều bắt buộc.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.