MÔI SÚNG (THẦN THƯƠNG) - Trang 273

Bản thân Hình Minh bị đau dạ dày, lúc phát tác thống khổ không thể tả,

cậu giờ mới hiểu được, ngày đó trong quán của ông chủ mặt rỗ, câu nói
“Liều mình cùng em vậy” thì ra không phải là nói quá.

Ngu Trọng Dạ vẫn nhắm mắt, khuôn mặt bình tĩnh không phản đối:

“Hiếm khi cùng bạn cũ uống rượu, cao hứng.”

Lão Lâm quay lại câu chuyện, yếu ớt thở dài: “Tô lão sư thay đổi cũng

nhiều quá, suýt chút nữa không nhận ra được.”

Ngu Trọng Dạ không có trả lời, nhìn như đang ngủ.

Bóng đêm dày đặc, Bentley sang trọng, cứ như thế thẳng một đường mà

chạy. Lão Lâm tiếp tục chà chà than thở, hầu như không dừng lại mà nói
liên tục, năm đó Tô lão sư tư thế oai hùng cỡ nào, một nhân tài vừa hăng
hái vừa nhiệt tình, bây giờ bao nhiêu năm không gặp, không ngờ y lại trở
nên gầy còm thiếu sức sống như vậy, một người đang có triển vọng lại tự
bóp nát tương lai mình…

Xe phía trước vô cớ thắng gấp, Lão Lâm phản ứng nhanh, phanh xe lại

đồng thời xoay vô-lăng, Ngu Trọng Dạ vẫn luôn không lên tiếng lúc này
đột nhiên mở miệng, đừng nói nữa.

Lão Lâm thức thời câm miệng, Hình Minh cũng thu hồi tư tưởng không

an phận, lặng yên cuộn tròn trong lòng Ngu Trọng Dạ —— mùi rượu trên
người Ngu Trọng Dạ hòa lẫn với mùi nước hoa, mùi rượu nồng đậm, mùi
nước hoa lạnh lẽo, không được dễ ngửi cho lắm.

Chờ Bentley trở lại biệt thự, Ngu Trọng Dạ vẫn đang nhắm mắt dưỡng

thần, khí tức lâu dài trầm ổn, giống như thật sự đang ngủ. Hình Minh nhìn
chằm chằm gò má Ngu Trọng Dạ chốc lát, đến cùng không dám đánh thức
hắn, đành phải bế hắn xuống xe, để Lão Lâm đi về trước.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.