MÔI SÚNG (THẦN THƯƠNG) - Trang 443

chuyển như bay như lượn tựa tiên nữ. Kiểu như “mỗi người một vẻ mười
phân vẹn mười”.

–Nhuyễn ngọc ôn hương:miêu tả người con gái trẻ tuổi thân thể trắng

nõn mềm mại, toát ra hơi thở thanh xuân ấm áp

Hình Minh đem bức thư pháp mà Ngu Trọng Dạ vẽ đưa lên, khách sáo

hai câu. Hồ Thạch Ngân tiếp nhận cuộn tranh, mở ra liền khép lại.

“Làm phiền chú Ngu phí tâm.” cười như không cười nói tiếp, “Đài

trường của các cậu bận bịu như vậy, nhưng vẫn bỏ công vẽ tranh, bức tranh
chữ này quả thực đúng là vô giá.”

Hình Minh cảm thấy rất thú vị. Ngu Trọng Dạ gọi Hồ Thạch Ngân là Tứ

Gia, Hồ Thạch Ngân lại gọi Ngu Trọng Dạ là chú Ngu, một người là gia,
một người là chú, thân phận loạn hết cả lên.

Đối tượng phỏng vấn bình dị gần gũi, nhưng cuộc nói chuyện diễn ra vẫn

rất khó khăn, bởi vì trong nội tâm cậu từ lúc Lâm Tư Tuyền rời đi, vẫn
không thế nào bình tĩnh được. Tán gẫu với Hồ Thạch Ngân về sở thích như
lái thuyền hoặc đánh golf, Hình Minh căn bản không thể chen lời vào được.
Tán gẫu mấy chuyện trên thương trường sát phạt, cậu cũng biểu hiện ra sự
non nớt. Múa rìu trước cửa nhà Lỗ Ban(2), Hình Minh nhất thời quên sạch
những thứ mình định phỏng vấn, nửa ngày không nặn ra được một câu nói.
Mặt cậu đỏ tới mang tai, thầm mắng mình ngu xuẩn, nếu như đổi lại là Lạc
Ưu ngồi ở đây, tình cảnh gian khó nhất đều có thể biến thành nhẹ nhàng,
nhất định sẽ không khó coi như vậy.

(2) “Múa rìu trước cửa nhà Lỗ Ban” ý phê phán thái độ của người tài cán

chưa được bao nhiêu, chưa có gì xuất sắc mà dám khoe khoang trước mặt
bậc thầy đại tài.

Nghĩ nát óc chủ đề để nói chuyện nhưng quả thật quá mệt mỏi. Hình

Minh chịu đựng hơn bốn mươi phút, đã cảm thấy mệt bở hơi tai. Nhìn một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.