MÔI SÚNG (THẦN THƯƠNG) - Trang 46

vào sợ đến không phản ứng chút nào, dưới tình thế cấp bách vội đẩy hắn ra,
chính mình chịu thay một dao này.

Lúc đó Hình Minh bưng miệng vết thương, máu trào ra như suối, cả

người vẫn giữ được sự bình tĩnh, ngược lại tên đạo diễn kia khóc lóc thảm
thương, hận không thể thay thế chịu một dao kia cho cậu.

Cùng ở bên nhau qua đêm, cùng nhau chơi đùa vận mệnh, tựa như vừa

lăn qua bên trong một cái hố xí, một chiến hào cũ nát đã sắp sụp đổ, cái gọi
là tình nghĩa cách mệnh, cũng chỉ như vậy mà thôi.

Cho nên cậu mới dám ở trước mặt Ngu Trọng Dạ buông lời, tập hợp các

thành viên của tổ đến gặp cậu.

Mà Hình Minh cũng có một tật xấu, cậu làm việc quá độc lập, cho nên

thường không nhớ tên của các tổ viên, chỉ dùng mỗi chức vụ của họ để gọi
tên tương xứng, người làm biên tập thì gọi là “Biên tập”, đạo diễn liền gọi
“Đạo diễn”, cậu cảm thấy như vậy vừa cụ thể lại hiệu suất, nhưng mà suy
cho cùng thì chỉ do lười mà thôi.

Lúc sáng, Hình Minh có dặn dò Nguyễn Ninh đi thu xếp để cuối tuần

mời bọn họ đến, cậu dự định cùng tổ viên trao đổi một chút tình cảm, thuận
tiện chuẩn bị sớm cho chương trình mới.

Nguyễn Ninh lần lượt hỏi từng thành viên một, xác nhận thứ sáu này mọi

người đều rảnh, xong xuôi liền đi đến nhà hàng Quốc Mậu. Nhà hàng lớn
số một số hai Châu Á, ở tầng 88, được thiết kế xoay vòng, đồ ăn là hải sản
tươi đủ loại, có thể tự mình lựa chọn thoải mái, người phục vụ trong phòng
ăn hầu như là người ngoại quốc, tuy nhiên lại không nói tiếng Anh.

Mới có khoảng mười giờ ba mươi, mà Hình Minh đã tới nơi. Một mình

cậu đứng ở bên cửa sổ, nhìn về phía xa. Từ nơi cậu đứng nhìn ra ngoài,
dưới chân thành phố này bỗng nhiên trở nên hoàn toàn thay đổi, nó trở nên
thật hẹp, thật chật chội, thật nhỏ bé, xe cộ và con người giống như giun dế,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.