MÔI SÚNG (THẦN THƯƠNG) - Trang 463

“Tôi không phải thử, tôi bỏ cuộc.” Lời vừa ra khỏi miệng, mới cảm giác

tảng đá trong lồng ngực rơi xuống đất, vô cùng khoan khoái thích ý. Thì ra
cá chết lưới rách cũng không khó như trong tưởng tượng. Hình Minh nhìn
chằm chằm đôi mắt Ngu Trọng Dạ, không lộ ra ngoài nhiều cảm xúc, chỉ là
trên mặt mang theo nụ cười mà lặp lại, “Đúng, tôi bỏ cuộc.”

Ngu Trọng Dạ hơi híp đôi mắt. Nhìn qua vẫn không hề bị lay động.

“Từ nhỏ đến lớn tôi chỉ thích phụ nữ. Tôi qua lại với thầy chỉ là muốn

lưu lại đài Minh Châu. Nếu như không phải là vì cha tôi, vì sư phụ tôi, thầy
nghĩ tôi sẽ nguyện ý ngủ cùng thầy, ” Hình Minh nhún vai, vừa cười vừa
nói, “Loại quan hệ buồn nôn như thế này tôi một ngày cũng không chịu
được —— “

Ngu Trọng Dạ đột nhiên duỗi tay nắm chặt cuống họng Hình Minh, cánh

tay dùng sức vô cùng mạnh, động tác nhanh đến mức không kịp nháy mắt.
Hắn đè ép lên động mạch trên cổ, dùng ánh mắt lạnh lùng đến cực điểm:
“Đem những lời vừa nói thu hồi lại.”

Đài trưởng Ngu thật sự tức giận. Hình Minh căn bản là không có cách

nào thở dốc, xương cổ vang lên những tiếng kèn kẹt như muốn gãy ra, lỗ tai
ong ong chấn động. Phảng phất một giây sau cả người cậu sẽ bị bóp nát.

Bản năng sinh tồn khiến cậu liều mạng mà phản kích, cánh tay khua

khoắng loạn xa tìm kiếm, bàn tay chạm vào một vật cứng nào đó như bình
hoa, không chút do dự túm lấy đập lên đâu đối phương.

Ngu Trọng Dạ đúng lúc buông tay ra, nghiêng người tránh đi. Hình Minh

phản ứng, liền đem lọ hoa đập về phía cửa sổ sát đất.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.