MÔI SÚNG (THẦN THƯƠNG) - Trang 585

Hình Minh không tiếp tục hỏi chuyện nữa, người còn chưa tiến gần đến

cửa, đã nghe thấy bên trong truyền ra tiếng trống, nhớ lại, hình như có một
chiếc trống kiểu cũ vứt ở trong nhà kho, bao năm không ai động tới.

Điệp khúc trống đánh dồn dập, thế nhưng lại không gây phiền nhiễu

xung quanh, trong nhà kho truyền đến tiếng vỗ tay, tiếng người nói chuyện
ồn ào, một cậu thanh niên đang ngồi chính giữa hát ca khúc tiếng Anh, bài
hát đã được cải biên tương đối nhiều, nhịp điệu so với trước kia nhẹ nhàng
êm dịu hơn, Hình Minh không am hiểu nhạc lý, nhưng vẫn có thể phân biệt
được hay dở.

Trong nhà kho cậu thanh niên tươi trẻ hăng hái, phát âm tiếng anh rất

thuần khiết, còn có thanh tuyến… Thanh tuyến thật đẹp!

And if you really need me, you gotta gotta gotta gotta love me harder

Gotta love me harder

Love me, love me, love me, love me...

Hình Minh đột nhiên nhớ tới Ngu Trọng Dạ.

Rõ ràng thanh tuyến của hai người hoàn toàn không giống nhau chút nào,

Ngu Trọng Dạ trầm thấp thuần túy, cậu thực tập sinh kia thì trong trẻo
dương quang, chính cậu cũng không hiểu được tại sao lại liên tưởng hai
người với nhau.

Hình Minh đứng ở cửa kho, nghe giọng hát bên trong, tưởng tượng ra

cảnh Ngu Trọng Dạ khe khẽ hát.

“Sếp ơi, anh cười cái gì vậy?” Nguyễn Ninh trợn mắt há mồm. Hoàng tử

băng lừng lẫy nổi danh trong đài Minh Châu thế nhưng lại tự mình đứng
ngẩn người cười, lại còn cười đến thân thương như vậy, quả như thực tố
quỷ đói, phật đà động tình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.